Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 226 - Chương 226. Thành Trống Không

Chương 226. Thành trống không Chương 226. Thành trống không

"Không, không có." Lý Văn Li thở dài: "Ngươi nói rất đúng."

Bạch Quân Quân vừa nói một cái đã khiến cho Lý Văn Li nén lại lòng hiếu kỳ.

Bọn họ đến làm chính sự chứ không phải đến để khảo cổ, thứ đen xám trên tường thành là cái gì, quả thực không quá quan trọng.

Sau đó Lý Văn Li bỏ qua chuyện nghiên cứu tường thành, đi cùng với mọi người vào bên trong.

Cổng lớn của toà thành này đã mục nát từ lâu, nhưng cánh cổng lớn này mục rữa đến mức cũng quá quỷ dị.

Bạch Quân Quân cố ý nhìn thoáng qua, cửa của toà thành này hình như là gạch đá dày giống như thép, trừ phi là pháo nổ tung thành, nếu không tuyệt đối không có khả năng nát như vậy.

Nhưng cánh cổng sắt này chính là nát, hơn nữa lại là tan ra thành sắt lỏng chảy lan ra đất, chỉ để lại một chút xíu còn đứng sừng sững nguyên tại chỗ.

Mấy người giẫm lên chỗ sắt lỏng đã tan vào đất từ lâu để đi vào trong.

Đi dọc vào theo cổng thành, xung quanh tất cả đều là nhà cửa đen kịt.

Khác với nhà ở nước Bạch Câu là bằng gỗ hoặc nhà ngói gạch xanh, toàn bộ nhà cửa ở nơi này giống như tường thành là đá hoa cương hoặc là đá cẩm thạch đắp lên.

Đường phố vắng vẻ, nhà cửa bằng đá hai bên âm u, tất cả cửa sổ của mỗi căn nhà đều bị cháy sạch, chỉ lộ ra lỗ thủng đen kịt.

Có thể thấy được trước khi toà thành này biến mất đã từng đắm chìm trong biển lửa.

Trong tất cả dã sử tạp văn đều nói rằng thành Phục Ba biến mất là do thiên tai tiêu diệt mà thành, chưa bao giờ dã sử nói là hoạ do con người bố trí.

Bây giờ bọn họ đi ở trong thành trì này nhìn thấy tình cảnh, quả thực cũng chỉ có thiên tai mới có thể tạo thành một trận hỏa hoạn với quy mô lớn như thế.

Xem ra dã sử cũng không hẳn là nói bừa bịa đặt.

Càng đi vào trong Lý Văn Li càng khẳng định về nguyên nhân khiến thành Phục Ba bị huỷ diệt.

Phỏng chừng nó thật sự gặp vận rủi lớn, không biết là động đất trước hay là núi lửa phun trào trước, tóm lại nơi này động đất, núi lửa phun trào, nước biển chảy ngược tất cả đều tới cùng nhau.

May mà dung nham của núi lửa là một loại vật chất mặc dù nóng bỏng nhưng cũng dễ dàng làm mát, chúng nó có lẽ còn chưa bao phủ toàn thành thì đã gặp biển động, nói tóm lại nơi này ngoại trừ vật sống bên ngoài, tất cả vật chết đều được giữ lại.

Cho đến một ngàn năm sau, bọn họ là người ngoài đầu tiên đặt chân tới nơi này.

Lúc mấy người đi ở đường lớn, sắc trời dần dần biến thành màu đen, xung quanh cũng bắt đầu không nhìn thấy rõ lắm.

Lúc này, ngọn nến mà Bạch Táp Táp vẫn luôn cầm theo lại có tác dụng.

Nàng hỏi ý kiến của hai người xem có cần châm nến hay không.

Lý Văn Li và Bạch Quân Quân lại đồng thời lắc đầu.

"Chúng ta trước tiên cứ nhìn xung quanh, tránh cho ánh lửa dẫn tới những phiền toái không cần thiết."

Kiểu thành hoang này có độ xứng đôi cao nhất với cương thi, cho dù hiện tại đột nhiên có mấy cương thi nhảy ra, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.

Hai người không tự chủ mà lấy ra sát khí lúc mạt thế.

Mà Bạch Táp Táp nghe nói ánh lửa sẽ dẫn tới phiền phức thì bị doạ đến mức nhanh chóng giấu ngọn nến đi.

Dáng vẻ này của nàng khiến cho Bạch Linh Vũ và Tiểu Sơn cũng khẩn trương lên, ba người dường như đã ôm nhau thành một đoàn tiến lên.

Tòa thành trì này vô cùng lớn, từ cửa thành đi vào đến trăm trượng tất cả hai bên đều là nhà cửa.

Nhưng những căn nhà này cũng không hoàn toàn giống nhau.

Chí ít tất cả những căn bên trái đều là những căn nhà một tầng thấp, hơn nữa mỗi một gian đều rất nhỏ, bên phải thì lại khác, phần lớn là nhà hai tầng mà mỗi một gian lại rất lớn.

Lý Văn Li thử đi vào nhìn một vòng, phát hiện nơi này phân bố rất rõ ràng.

Bên trái làm chợ phiên, bên phải làm nhà dân, có thể thấy được ở trong thành cư dân sinh sống và mua bán hoàn toàn tách ra.

Nhưng hai nơi này đã không còn giá trị nào quá lớn để tham khảo, dù sao đã hơn một ngàn năm, chưa nói đến núi lửa phun trào, chỉ là một ngàn năm nay đã xói mòn nơi này sạch sẽ từ lâu.

Nơi duy nhất có thể tìm được đồ có ích, có lẽ chỉ có cung điện của chủ thành.

Bình Luận (0)
Comment