Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 229 - Chương 229. Vào Phủ Thành Chủ

Chương 229. Vào phủ thành chủ Chương 229. Vào phủ thành chủ

Khi mắt không nhìn thấy thì những thứ khác sẽ cảm nhận được vô cùng rõ ràng.

Ví dụ như thính giác, xúc giác và cảm giác đói bụng của bản thân, vân vân.

Vào buổi sáng mọi người nhàn nhã chèo thuyền trên hồ ăn cá sống, chẳng ai ngờ rằng sau đó sẽ gặp phải những thứ kinh hồn như vậy.

Bọn họ chạy trốn cho đến bây giờ, trời cũng tối rồi lại không kịp bổ sung bất cứ đồ ăn gì.

Nhưng ở dưới hoàn cảnh căng thẳng cao độ này bọn họ ăn cũng không vào bất kỳ thứ gì cũng phải.

Cứ như vậy cả đoàn người chậm rãi di chuyển vào trong, nhắc tới cũng kỳ lạ, ngoại trừ một đám dơi vừa rồi ở bên ngoài, bọn họ đi vào trong sân đã không nhận được bất cứ cái gì cản trở.

Dù là Bạch Quân Quân đã phóng thích dị năng để dò xét bốn xung quanh cũng hoàn toàn không cảm giác được có hơi thở, nói cách khác trong những căn nhà cũng không có những vật sống khác.

Không có người sống thì có thể hiểu được, dù sao trăm ngàn năm nay ở nơi này cũng chưa từng có người ở, nhưng ngay cả động vật cũng không thèm vào đây ở thì có chút kỳ quái.

Hoặc là nói không phải không có chỗ ở, mà chính là không dám ở?

Nhưng ở nơi này lại có thứ gì khiến cho người ta sợ hãi chứ?

Bạch Quân Quân vừa suy nghĩ, vừa đi theo Lý Văn Li nhanh chóng tiến thẳng vào.

Rất nhanh mọi người đã xuyên qua sân đi tới sảnh lớn tiếp khách đầu tiên.

Năng lực quan sát trong bóng tối của Lý Văn Li không tệ, nhìn thấy nến ở bên tường, đã thử đốt cháy nó lên.

May mắn chính là những cây nến này vẫn rất nể tình, mỡ động vật còn sót lại bên trong vẫn có thể sử dụng.

Theo ánh nến yếu ớt sáng lên, sảnh lớn của thành chủ yên lặng hơn một nghìn năm đã khôi phục lại ánh sáng một lần nữa.

Nhưng mà điều khiến Lý Văn Li bất ngờ chính là những cây nến này lại có liên kết với nhau nhờ những ống ngầm, chỉ cần đốt một cây trong số đó, ngọn lửa sẽ có thể theo ống ngầm thắp sáng những chỗ khác.

Hai người không nghĩ tới kiến trúc ở cổ đại lại còn có cơ quan hiện đại như thế.

Mà phủ thành chủ đột nhiên trở nên sáng sủa khiến cho đám dơi đang trốn ở dưới mái hiên tối sợ hãi bay ra.

Những con dơi này trời sinh sợ ánh sáng, nhìn thấy ánh sáng trong thành trì tất cả đều phần phật bay mất.

Bạch Quân Quân tò mò nhìn qua căn nhà cổ ngàn năm này, có lẽ là bởi vì căn nhà làm bằng đá nên kiên cố hơn, nơi này cũng không bị lún, bên trong ngoại trừ cái bàn gỗ đã mục nát, còn có rất nhiều vật dụng đen sì mờ ảo bằng đồng được giữ nguyên lại hoàn chỉnh.

Chỉ là trải qua tháng năm chúng nó đã bị oxi hoá nhìn không ra diện mạo trước đây.

Nhưng nhìn hoa văn và kiểu dáng này, nếu như cho đội khảo cổ nhìn thấy nhất định sẽ coi như trân bảo?

Đáng tiếc, lúc này trong mắt của mọi người chúng nó là đống phế liệu không thể ăn cũng không thể uống.

Bạch Quân Quân dời mắt khỏi những thứ không đáng tiền này để dò xét bốn phía xung quanh.

Phủ đệ này được bảo tồn hoàn hảo hơn, khu dân cư bên ngoài khung cửa đều đã mục nát, nhưng nơi này vẫn như cũ là dáng vẻ ban đầu.

Vào lúc Bạch Quân Quân quan sát diện mạo của tòa phủ đệ này, Lý Văn Li lại vẫn cứ nhắm mắt im lặng suy nghĩ, dường như hắn gặp phải vấn đề khó khăn gì đó, lông mày cứ nhíu lại.

"Sao vậy?" Bạch Quân Quân nhạy bén hỏi.

Lý Văn Li mở to mắt nhìn nàng: "Khí tức của Hỏa Linh biến mất rồi."

"Biến mất?" Bạch Quân Quân khó có thể tin nổi.

Sắc mặt Lý Văn Li cũng rất không tốt, hắn nghiêm nghị liếc bầu trời một cái: "Có cái gì đó quấy nhiễu, khiến cho ta không cách nào xác định được tung tích của nó."

Bạch Quân Quân nghe vậy cảnh giác nhìn sang bốn phía, nhưng mà nơi này tất cả đều bình thường cũng không có chuyển động bất thường nào.

"Phủ thành chủ này có gì đó quái lạ?"

"Có lẽ vậy."

Mặc dù ở cổ đại khoa học kỹ thuật không có phát triển như hiện đại, nhưng cũng không có nghĩa là tư tưởng của người ta cũng lạc hậu.

Một số ít người trong số bọn họ nắm giữ được những bí mật thượng cổ, những bí mật này đến nay không cách nào dùng khoa học để giải thích, người xưa lại có thể vận dụng, ví dụ như rất nhiều trận pháp huyền học cũng là như thế.

Lý Văn Li yên lặng nhíu mày.

Bình Luận (0)
Comment