“???” Bạch Táp Táp ngạc nhiên, kẻ... kẻ địch mạnh?
Lần này Bạch Táp Táp thật sự sửng sốt, không biết nên làm gì nữa.
Vừa rồi ở đình viện bọn họ còn nhìn nhau cười vui vẻ, hay là... những lời này của trưởng tỷ là miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo?
Dù sao năm đó Bạch Quân Quân kiên quyết từ chối Văn Li ca, bây giờ đột nhiên mối quan hệ của hai người trở nên tốt hơn nên trưởng tỷ mới xấu hổ.
Bạch Táp Táp nghiền ngẫm chính xác ý tứ của trưởng tỷ một lần nữa, không khỏi căng thẳng thần kinh.
Nếu trưởng tỷ không muốn nói, vậy nàng nhất định phải xem như không biết, cũng không thể ngốc nghếch nói thẳng ra khiến trưởng tỷ khó xử.
Vì thế Bạch Táp Táp không hề hỏi nhiều mà chỉ nghiêm túc rửa chén đĩa.
Trong lúc nàng rửa chén đĩa, cây bắt ruồi kia cũng ở bên cạnh nghiêm túc cắm những chiếc rễ nhánh vào trong nước bẩn rửa chén bát.
Bạch Táp Táp thấy được nên tự giác đổ toàn bộ nước bẩn lên trên rễ của cây bắt ruồi.
Cây bắt ruồi nhận được sự cổ vũ của Bạch Táp Táp, khẽ lung lay lá cây tỏ vẻ vui mừng.
Bạch Táp Táp lập tức bật cười khúc khích.
Bạch Quân Quân nhìn thấy cảnh tượng đó, liền nghĩ đến cây thự sam đang ngâm mình dưới đáy sông.
Xem ra những loài cây này đều rất thích nước trong hồ nước.
Nhưng mà cũng khó trách, độ tinh khiết và neutrino năng lượng của nước có thủy linh vô cùng phong phú, giống như năng lượng chiết xuất vậy, ai mà không thích chứ.
“Trưởng tỷ, lúc chúng ta rời đi có thể mang nó theo không ạ?”
Chỉ ở chung nửa ngày ngắn ngủi thôi nhưng Bạch Táp Táp đã hoàn toàn thích cái cây thô lỗ này rồi, vì thế không khỏi động lòng trắc ẩn.
Nghĩ đến sau khi bọn họ rời đi, cái cây này chỉ có thể tiếp tục tranh giành ruồi muỗi để ăn với những cây cối khác trong rừng, sau đó không biết khi nào sẽ chết già ở đó, nàng liền cảm thấy hơi thương cảm.
Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua cây bắt ruồi một cái rồi nói: “Ta không có ý kiến gì cả, nhưng mà những người bên ngoài nhìn thấy cái cây to lớn biết đi đường này có ý kiến gì hay không thì khó mà nói được.”
Dù sao ở trong mắt người xưa, thứ gì không phải loài người thì chắc chắn chẳng phải thứ tốt lành.
Nhìn thấy cái cây biết đi này nhất định sẽ xem nó là yêu quái, đến lúc đó sẽ đồng loạt tấn công, đốt chặt đốn hạ thì chẳng phải đáng tiếc lắm hay sao?
Bạch Táp Táp nghe vậy cũng nhụt chí.
Đúng vậy, dù sao nàng cũng không thể để cho cây bắt ruồi phải chịu nỗi khổ bị loài người đuổi giết chỉ vì sự ích kỷ của bản thân mình được.
So với như vậy còn không bằng sống tự do tự tại trong rừng.
Chỉ một cuộc nói chuyện ngắn gọn đã làm cho Bạch Táp Táp biết được một tin tức.
Bọn họ chỉ có duyên phận ngắn ngủi vài ngày với cây bắt ruồi này mà thôi, chờ sau khi xong xuôi mọi chuyện ở đây cũng chính là lúc sẽ phải chia ly với nó.
Mà lúc này cây bắt ruồi cũng không biết rằng sắp phải ly biệt, vẫn vui vẻ hạnh phúc uống nước trong giếng như cũ.
Hơn nữa cây bắt ruồi này cũng thực sự xứng đáng với điều mà Bạch Quân Quân nói, rằng nó là cây thông minh nhất trong số những loài cây bắt ruồi. Sau khi biết được mùi vị nó liền vói thẳng rễ nhánh vào đáy giếng uống nước không hề kiêng dè.
Lúc phát hiện thấy cái cây này vậy mà đang vênh váo ngồi bên cạnh giếng nước ngâm chân thì tất cả mọi người đều ngậm miệng hết chỗ nói.
Chỉ có cây bắt ruồi vẫn bày ra vẻ mặt vô tội như cũ.
Bữa cơm này rất đơn giản, dù sao chỉ có cơm, Lý Văn Li lấy muối ăn ra, mọi người ăn cơm trộn muối nhưng mà hương vị vẫn rất thơm ngon.
Sau khi ăn uống no nê, cơn mệt mỏi cùng cực đánh úp lại.
Dù sao từ lúc núi lửa phun trào vào tối hôm qua mọi người cũng không thể ngủ được, sáng sớm đoàn người lại đi thuyền mà ra mãi cho đến bây giờ mới được ngồi xuống.
Tuy rằng tìm bản đồ rất quan trọng nhưng cũng không thể xem nhẹ việc nghỉ ngơi thỏa đáng được.
Vì thế mọi người quyết định nghỉ ngơi và hồi phục tại chỗ một canh giờ rồi muộn thêm chút nữa mới tiếp tục xuất phát.
Bọn họ cũng không di chuyển đến chỗ khác nữa mà ngồi xuống ngay tại hành lang nhà bếp. Bạch Quân Quân dựa vào tường và ngủ thiếp đi gần như ngay tức khắc, Lý Văn Li cũng là như vậy.
Dù sao dùng dị năng cả ngày trời, thật sự kiệt lực rồi.
Bạch Táp Táp nhìn thấy hai người vừa ngã đầu đã lập tức ngủ say, nàng cũng âm thầm nắm chặt nắm tay, nhất định phải cố gắng trưởng thành, không thể chỉ trở thành trói buộc và gánh nặng được.