Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 234 - Chương 234. Thư Phòng

Chương 234. Thư phòng Chương 234. Thư phòng

Vì thế Bạch Táp Táp cũng không ngủ mà canh gác cho mọi người.

Thời gian trôi qua từng chút từng chút một.

Trong đầu Bạch Quân Quân và Lý Văn Li tựa như được trang bị đồng hồ điện tử, nói một canh giờ là thật sự tỉnh giấc sau một canh giờ.

Đây cũng xem như là năng lực rèn luyện được vào mạt thế, bọn họ có sự khống chế nghiêm khắc đối với thời gian.

Bạch Táp Táp nhìn thấy hai người ăn ý cùng ngủ cùng tỉnh, cảm thấy trái tim lại đập điên cuồng.

Khoảnh khắc này, trong lòng Bạch Táp Táp, Cửu hoàng tử gì đó đã sớm bị nàng quẳng lên tận chín tầng mây, trưởng tỷ và Văn Li ca mới là xứng đôi vừa lứa nhất.

Thấy dáng vẻ bọn họ cùng vào cùng ra, cùng ngủ cùng tỉnh, tin tưởng lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau, đây không phải là thần tiên quyến lữ, tâm hồn bầu bạn, cộng sự tốt nhất sao?

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li không biết những cảm xúc mãnh liệt đang cuộn trào trong lòng Bạch Táp Táp, sau khi tỉnh lại lập tức nhìn về phía đối phương.

“Chúng ta nên tìm mật thất.”

“Có thể trong thư phòng sẽ có mật đạo.”

Sau khi dứt lời, hai người đều sửng sốt, nhanh chóng gật đầu tỏ vẻ: ý của ngươi chính là ý của ta.

Hai người nói là làm, muốn đánh thức Bạch Linh Vũ và Tiểu Sơn dậy nhưng dù sao mấy đứa trẻ không giống như bọn họ, lúc này vẫn đang chìm vào giấc ngủ say.

Hai người hơi lúng túng, Bạch Táp Táp lập tức nhấc tay nói: “Nếu không để muội cõng Tiểu Vũ và Tiểu Sơn đi.”

“?” Lý Văn Li và Bạch Quân Quân đều mang vẻ mặt nghi ngờ.

Bạch Táp Táp lập tức lấy chiếc thùng đã sớm chuẩn bị tốt ra.

Nhìn đến đây, Bạch Quân Quân cũng sửng sốt.

Không biết chiếc thùng này được dùng để đựng thứ gì mà lại giống như một chiếc giỏ, thậm chí còn có hai chiếc móc treo, hơn nữa thứ này là sắt, không gian bên trong cũng rất lớn.

Bạch Táp Táp nâng hai đứa trẻ lên như xách gà con rồi đặt vào trong giỏ, sau đó cõng chiếc thùng sắt này lên một cách nhẹ nhàng.

Thùng sắt này thêm cả hai đứa trẻ cũng nặng gần một trăm cân nhưng Bạch Táp Táp lại thoải mái giống như đang giẫm trên đất bằng.

Tuy về mặt tình cảm Bạch Quân Quân cảm thấy đau lòng cho Bạch Táp Táp nhưng lý trí nói cho nàng biết, trước mắt cũng chỉ có thể làm như vậy.

Thành trì này thật sự quỷ dị, không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra.

Vẫn nên sớm lấy được đồ rồi nhanh chóng rời đi mới là thượng sách.

Bạch Quân Quân khẽ sờ đầu Bạch Táp Táp: “Mệt thì nói với tỷ tỷ.”

Bạch Quân Quân rất hiếm khi tự xưng mình là tỷ tỷ, nghe được xưng hô này của nàng, trong thoáng chốc hốc mắt Bạch Táp Táp đỏ hoe, cảm động không thôi.

Trưởng tỷ đối xử với nàng cũng rất tốt.

Bạch Quân Quân xoa xoa đầu của Bạch Táp Táp, không nói thêm gì nữa mà nhanh chóng đi lên phía trước.

Lý Văn Li nhìn sự tương tác giữa hai tỷ muội, cong môi cười rồi cũng đi theo.

Thư phòng của người xưa hoặc là được bố trí bên cạnh phòng ngủ, hoặc là được bố trí trong một tiểu viện độc lập.

Mặc kệ ở đâu, tóm lại gian phòng này nhất định là nơi an toàn nhất của cả tòa phủ đệ, thậm chí được canh giữ rất nghiêm ngặt, ắt phải là một nơi vững như thành đồng.

Hai người tra xét một lần toàn bộ những nơi phù hợp với điều kiện, cuối cùng đặt mục tiêu phía trên một căn gác nhỏ nằm lẻ loi ở trong một đình viện.

Bốn phía của căn gác nhỏ kia đều là nước, cây cầu duy nhất thông đến căn gác đã sụp xuống.

Hơn nữa nơi này cũng là nơi duy nhất mà đèn đuốc không thể chiếu sáng đến được.

Nó xa lánh thế gian, độc lập lẻ loi, cô độc mà lại thần bí.

Nhưng mà làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ chính là cho dù đã trải qua ngàn năm gió sương nhưng hồ nước này vẫn còn có nước.

Lý Văn Li thản nhiên nhìn thoáng qua: “Giống với nước giếng.”

Điều này chứng tỏ nước trong hồ nước này được dẫn đến từ đáy giếng, nói không chừng dưới tòa thành trì này thật sự có một dòng sông ngầm to lớn.

Cũng không biết nước trong hồ sâu đến đâu, Bạch Quân Quân ném dây leo ra cuốn lấy mái hiên đối diện, nàng nhẹ nhàng đu người qua, sau đó kéo Bạch Táp Táp và Lý Văn Li qua.

Nhưng mà cũng chính lúc bước đến phía trước căn gác này, mọi người mới ngạc nhiên phát hiện vậy mà căn phòng bằng đá này lại không hề có cửa chính hay cửa sổ.

Đương nhiên Thành chủ sẽ không cố ý tạo ra một cảnh giả lớn như vậy ở chỗ này, nó nhất định là một căn phòng thật có chỗ sử dụng.

Bình Luận (0)
Comment