Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 239 - Chương 239. Tâm Hồn Tham Tiền

Chương 239. Tâm hồn tham tiền Chương 239. Tâm hồn tham tiền

Vàng thỏi, ngọc trai, xà cừ, mã não, san hô, đá quý, ngọc đẹp cứ thế mà chất đống trong hang động.

Một hàng năm người đều người đều đứng đờ ra.

“Nơi… nơi đây thông thẳng đến hang ổ của hắn luôn hả?”

Tuy quả thực nàng có ý đi tìm kho báu, nhưng lại nhẹ nhàng như vậy đến được đây khiến nàng có chút không dám tiến lên.

Đây không khác gì trăm ngay ngàn đắng chuẩn bị đồ ăn lợn quay, sau đó ngàn dặm xa xôi lao đến rừng cây, mới vừa khởi động xong chuẩn bị đại chiến, kết quả lại thấy lợn đã tự nướng dâng đến trước mặt mình.

Vậy thì ai dám ăn?

Cho nên Lý Văn Li với Bạch Quân Quân đều hơi trố mắt.

Đúng lúc này Bạch Táp Táp đột nhiên dùng chiến thuật lùi về sau, nàng chỉ vào một đống châu báu trong đó run bần bật.

Bạch Quân Quân nhìn thấy chuyển động bất thường của Bạch Táp Táp, lập tức trở nên hưng phấn, đúng vậy! Không có chút nguy hiểm thì sao có cảm giác thật sự đã đột nhập vào mật thất?

Dù có là xuống lặng mộ, thì đấy cũng là càng đi càng nguy hiểm, chứ làm sao có thể càng đi càng đơn giản.

Bạch Quân Quân nâng cao một trăm hai mươi nghìn phần trăm tinh thần, đi đến trước mặt Bạch Táp Táp: “Làm sao vậy?”

“Có… có… người chết…”

Bạch Táp Táp run bần bật chỉ vào phía trước.

Bạch Quân Quân nhìn theo tay nàng, chỉ thấy nằm trong vô vàn kho báu vàng bạc là rất nhiều xương trắng như tuyết.

Những khúc xương trắng này đã hoàn toàn bị phong hóa thành xương khô, không còn chút cặn thịt nào, đếm kỹ số lượng không dưới trăm người.

“...” Bạch Quân Quân có chút mất hứng.

Vừa rồi tiến vào nàng đã nhìn thấy người chết trên vàng bạc châu báu,... vàng bạc châu báu mà có người chết không phải rất bình thường sao?

Với lại, dọc đường không phải Táp Táp chưa từng thấy qua người chết, hô to gọi nhỏ như vậy thì quá ra vẻ rồi.

Nhận được sự nghi ngờ của trưởng tỷ, Bạch Táp Táp cũng thấy hơi ngại ngùng.

Chủ yếu là nàng bị vàng bạc làm hoa mắt, chợt liếc mắt một cái nhìn thấy trên ngọc trai to có xương trắng mới bị dọa nhảy dựng.

Bạch Quân Quân lại không sợ xương trắng, chúng nó ngoan hơn nhiều so với zombie.

Họ khá tò mò rốt cuộc trong hang động này có gì.

Chẳng lẽ thành chủ không tiếc cho nổ cầu đá rồi đóng cửa thư phòng, là muốn tự chôn mình trong cái hang động châu báu này?

Nghĩ như thế thấy không thích hợp.

“Táp Táp, muội canh giữ ở cửa đi.

Xảy ra khác thường tất có điều không ổn, Bạch Quân Quân với Lý Văn Li quyết định đi vào tìm tòi đến cùng.

Bạch Táp Táp nghe lời ngoan ngoãn đứng ở miệng hang, đứng cùng với nàng là cây bắt ruồi vì không gian không đủ chỉ có thể uất ức co lại thành một cục.

Lúc này đài hoa của nó có một vết thương đã khép lại, nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện đài hoa đã từng thủng mấy lỗ.

Bạch Táp Táp có chút bội phục khả năng hồi phục như cũ của cây bắt ruồi.

Trong khi Bạch Táp Táp cố gắng dời đi sự chú ý nghiên cứu cây bắt ruồi, còn Bạch Quân Quân thì cố gắng tập trung sự chú ý tìm kiếm manh mối trong đống kho báu.

Nói cố gắng tập trung là vì tiền tài ở đây quá mức chói mắt.

Thử nghĩ người trần mắt thịt vào mà có thể cưỡng lại được sự dụ dỗ của mùi tiền?

Ngọc đẹp, tiền vàng, đá quý ở đây nhặt đại đều có giá trị liên thành!

Tuy nguyên chủ là sĩ tộc lớn nhất Bạch Câu Quốc, nhưng tất cả đều chỉ là quá khứ, của cải của Bạch gia cũng đã bị cướp sạch rồi.

Bây giờ nàng giống với trăm triệu bần dân, đều là kẻ nghèo hèn.

Với lại nàng còn phải nuôi hai đứa nhóc, chờ sau khi đi ra ngoài, dù lên phố lập nghiệp hay về nông thôn mua đất đều phải dùng tiền.

Cho nên Bạch Quân Quân vừa tra xét hang động, vừa suy tính nên tìm hiểu cội nguồn mang cái gì đi.

Hang động này tầm ba trăm mét vuông, hang động to như vậy chất đầy các loại vàng bạc châu báu xà cừ mã não, tất cả đều đắt đỏ hơn những thứ cùng loại.

Bình Luận (0)
Comment