Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 244 - Chương 244. Dẫn Tới Địa Hoả

Chương 244. Dẫn tới địa hoả Chương 244. Dẫn tới địa hoả

Nhân sâm núi ăn vào bồi bổ ngũ tạng, an thần, ổn định hồn phách, nhẹ nhàng kéo dài tuổi tác...

Bạch Quân Quân vô tình phát hiện mình trong lúc vô ý đã hái mấy cây... nhân sâm núi ngàn năm!

Nàng ngây ra như phỗng nhìn sang củ cải lớn trên tay...

Lúc đó, Bạch Táp Táp đã vui mừng đến nỗi thiếu chút muốn bay lên.

Cho dù nàng còn nhỏ nhưng cũng biết, đã từng nhìn thấy một cây nhân sâm núi ngàn năm trong của hồi môn của đại phu nhân, ba năm trước đây sâm núi bị thổ phỉ cướp đi, đại phu nhân đã đau lòng rất lâu, còn liên tục nói biết vậy ăn từ lâu rồi.

Cũng bởi vậy Bạch Táp Táp vô cùng có ấn tượng với cây sâm núi này, khi đó nàng đã biết nhân sâm núi là thứ quý giá, cho dù có ngàn vàng cũng chưa chắc có thể mua được, dù sao thuốc này là thứ có thể cải tử hoàn sinh.

Lý Văn Li cũng bày tỏ sự hâm mộ không ngừng đối với cái vận chó của Bạch Quân Quân.

Lúc vừa đến nơi đây hắn đã suy nghĩ, nếu như là dị năng hệ mộc đi tới nơi này, nhất định sẽ như cá gặp nước, dù sao ở cổ đại chính là không bao giờ thiếu thiên tài địa bảo.

Chỉ cần sử dụng dị năng hệ mộc, vậy thì còn có thiên tài địa bảo nào trong thiên hạ mà không về tay?

Bây giờ chứng kiến hiện thực này, thật sự đúng là ghen tức đến mức răng cũng sắp rơi mất rồi.

Nhìn Lý Văn Li yên lặng đi đến góc tìm sâm núi, Bạch Quân Quân cười đến run rẩy cả người.

"Đừng tìm nữa, chỉ có mấy cây này."

"..." Lý Văn Li.

Lại nói Lý Văn Li ốm yếu từ trong bụng mẹ, lúc trước phụ thân hắn gắng hết sức thúc đẩy hôn ước giữa con trai và Bạch Quân Quân, trong đó cũng có nguyên nhân là trong của hồi môn có nhân sâm núi.

Đáng tiếc cuối cùng hôn nhân không thành, nhân sâm núi thì lại càng không thấy bóng dáng.

Chưa từng nghĩ tới, Bạch Quân Quân lại một lần nữa thu được nhân sâm núi, đây chẳng lẽ là trong cõi u minh đều có ý trời.

Nói đến đây thì có vẻ như thứ này còn đáng tiền hơn so với vàng bạc trong sơn động.

Lý Văn Li ngỏ lời, hắn cũng rất muốn một miếng.

Thế là lúc nấu cháo, Âu Hoàng Bạch Quân Quân rất khí phách bảo Bạch Táp Táp chặt vài miếng thả vào trong cháo, nói mấy lời hoa mỹ, mấy ngày nay mọi người vất vả rồi phải bồi bổ cho tốt một chút.

Bạch Táp Táp đau lòng không thôi, dù sao mọi người không có bệnh tật cũng không đau nhức gì, lãng phí thiên tài địa bảo nhiều như thế không tốt.

Nhưng ngại vì trưởng tỷ đã căn dặn, nàng chỉ có thể đau lòng nhổ mấy cọng râu ném vào cho có.

Bạch Táp Táp lo việc nhà như thế cũng là có lý, Bạch Quân Quân cũng chỉ là bất đắc dĩ.

Ăn sáng xong, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li chuẩn bị đi tìm núi lửa dựa theo những gì thành chủ nói.

Mà đám Bạch Táp Táp, chỉ cần không ra khỏi phủ thành chủ là an toàn, cho nên lúc này Bạch Quân Quân và Lý Văn Li quyết định chỉ đi một mình.

Mặc dù Bạch Táp Táp muốn đi theo, nhưng cũng biết không thực tế, thế là chỉ có thể ngoan ngoãn ở bên giếng chờ bọn họ trở về.

Lúc đó, chỉ có cây bắt muỗi không rõ tình hình sau khi đợi Bạch Quân Quân xuống giếng cũng muốn theo xuống, kết quả lại bị Bạch Quân Quân ghét bỏ đẩy trở về.

"..." Cây bắt muỗi.

Lý Văn Li vẫn lựa chọn đi phía trước như cũ, hai người dọc theo thang dây của giếng nước đi xuống, chỉ chốc lát sau đã đụng phải mặt nước.

May mà hai người này đều là người có năng lực sinh tồn dã ngoại, lên núi xuống biển không làm khó được bọn họ.

Đối mặt với dòng sông sâu không thấy đáy này, hai người không chút do dự xông vào trong.

Bọn họ giống như hai con cá bạc nhẹ nhàng du đãng dưới nước.

May mà nước này ít tạp chất nên tầm nhìn cao, cho dù hai người đang ở nơi nước sâu phía dưới cũng có thể nhìn thấy đường phía trước.

Lý Văn Li đã ghi nhớ bản vẽ trong lòng, lần này xuống nước tiến thẳng tới mục tiêu, Bạch Quân Quân vẫn luôn theo đuôi hắn.

Nhưng Bạch Quân Quân tuyệt đối không nghĩ đến vậy mà ở nơi này lại gặp được người bạn cũ.

Nàng đang đuổi theo Lý Văn Li, lại đột nhiên cảm nhận được vùng nước sau lưng truyền tới sự chuyển động khác thường.

Chỉ là thoáng quay đầu nhìn lại thì cả người đều sững sờ.

Bình Luận (0)
Comment