Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 272 - Chương 272. Giao Long

Chương 272. Giao long Chương 272. Giao long

“?” Lý Văn Li.

“??” Bạch Quân Quân.

Đối với hai người thì tiếng gào khóc này của Bạch Linh Vũ thật sự có hơi vượt quá tầm hiểu biết của họ.

Không phải Tiểu Vũ mới thuần phục thủy linh tiêu diệt mãng xà sao, hắn phải vui mừng mới đúng chứ, sao lại gào khóc vào lúc này, rồi còn liên tục la có ma?

Bạch Quân Quân nhẹ nhàng nhảy xuống bụng thuyền, đi đến bên cạnh Bạch Linh Vũ.

“Đứa nhỏ ngốc này, đệ lập công lớn phải vui mừng mới đúng chứ, ở đây làm gì có quỷ quái.”

“Vừa rồi… vừa rồi có thứ nhìn không thấy tranh nước với đệ.” Bạch Linh Vũ khóc thảm thiết trình bày.

Cho dù Bạch Linh Vũ khóc bù lu bù loa, nhưng Lý Văn Li lại bất giác quay đầu sang chỗ khác: Tiểu Vũ khóc mà ông trời không mưa, thật là đáng quý.

So với Lý Văn Li thì Bạch Quân Quân có trách nhiệm hơn nhiều, nhìn thấy người nào đó đang thả hồn theo gió, Bạch Quân Quân không khách khí đá cho một cú.

Lý Văn Li lập tức hoàn hồn lại, hắn ho khan một tiếng, nói: “Thực ra giành giật với đệ không phải ma, mà là thủy linh.”

“?” Mặt Bạch Linh Vũ đần thối ra.

“Vạn vật đều có linh hồn, tất nhiên nước cũng có thủy linh, đệ muốn điều khiển năng lượng của nó hiển nhiên trước hết phải để nó nhận đệ làm chủ, nếu không đệ sẽ không dùng được năng lượng của nó. Giằng co vừa nãy là nó đang thử xem đệ có đủ tư cách làm chủ nhân của nó không.”

“Rất rõ ràng, đệ đã vượt qua thử thách của nó.” Lý Văn Li xoa xoa đầu hắn: “Tiểu Vũ rất có thiên phú, phải thật cố gắng nhé.”

“Thiên phú?” Mắt Bạch Linh Vũ rưng rưng, cảm xúc sợ hãi chậm rãi biến mất.

“Đúng vậy, sau này đệ phải làm bạn tốt với thủy linh, rồi bảo vệ chúng ta, mở đường cho chúng ta.”

Lý Văn Li ân cần dụ dỗ, Bạch Linh Vũ gật đầu như trống bỏi.

Bạch Quân Quân nhìn thấy hết tất cả, đột nhiên nhớ tới mấy thiếu niên bên xe ngựa của Lý Văn Li, có phải bọn họ cũng bị lừa như vậy không…

Lý Văn Li tỏ ra vô tội: “Ta đâu có làm gì đây, Tiểu Vũ, đệ mau nói xem có phải đệ tự nguyện bảo vệ chúng ta không?”

“Dạ, đệ sẽ làm bạn tốt với thủy linh rồi sau đó bảo vệ tỷ tỷ!” Bạch Linh Vũ trả lời hết sức nghiêm túc.

“...” Bạch Quân Quân không biết nên nói gì.

Đúng lúc này, dưới đáy nước lại lần nữa truyền đến động tĩnh kỳ lạ.

Vốn dĩ đống thịt rắn bị nổ tung rớt xuống mặt hồ nhìn đã đáng sợ lắm rồi, nhưng bây giờ trong đó đột nhiên cuốn lên một lốc xoáy, máu thịt không ngừng bị cuốn vào trung tâm lốc xoáy.

Ngay cả thuyền nhỏ cũng lay động trong mưa gió bị cuốn vào dòng xoáy này.

Thần kinh khó khăn lắm mới lơi lỏng giờ lại đột nhiên căng thẳng.

Bạch Quân Quân dùng dị năng ổn định con thuyền nhỏ, Lý Văn Li cũng dùng lưỡi dao gió kéo thuyền nhỏ ra khỏi lốc xoáy.

Hai người phí sức chín trâu hai hổ mới khiến cho con thuyền nhỏ thoát khỏi lực hút, nhưng giữa lốc xoáy lại đột nhiên lồi lên một cái đầu rắn thật lớn.

Cái đầu rắn quái dị đó có hai cái sừng, nhìn thật sự khủng bố.

Đầu tiên Bạch Quân Quân với Lý Văn Li sửng sốt, sau đó lập tức có đáp án.

Dù sao người xưa rất quen thuộc với thứ này.

Trong đầu Bạch Quân Quân không chịu khống chế nảy lên một câu: Từ rắn thành mãng xà, từ mãng xà thành trăn, trăn mọc hai chân thành hủy (*), hủy mọc đủ hai sừng là thành giao long, giao long có năm móng sẽ thành rồng.

(*) Một loài rắn độc trong sách cổ Trung Quốc

Nàng đột nhiên thay đổi sắc mặt: “Mẹ kiếp, thứ chúng ta nhìn thấy không phải giao long đấy chứ?”

Trong lúc nàng đang nói, cái mồm to như chậu máu kia đã rống về phía họ một tiếng.

Luồng gió tanh mãnh liệt từ cổ họng nó phun ra, thuyền nhỏ bị cơn gió này lật tung, ba người bay ra khỏi thuyền, thấy gần như đã ngã xuống nước.

Nhưng dưới nước còn có rất nhiều mãng xà xuất hiện theo giao long.

Bạch Quân Quân đang định vứt dây leo ra tự cứu, phía dưới lại đột nhiên xuất hiện một bóng dáng quen thuộc thật lớn.

Nó bỗng ngoi đầu lên nâng ba người dậy.

Bình Luận (0)
Comment