“Tuy hắn thật sự dĩ hạ phạm thượng, nhưng chỉ nghe lời nói của một bên thì khó tránh không đủ phục chúng, không bằng ngươi cũng nghe tên tiểu tử này giải thích, nếu như hắn sai thật thì đến lúc đó hẵng nghiêm trị vẫn không muộn.”
Thượng tạo nhìn lướt qua đội trưởng lính tinh nhuệ không nói gì.
Đội trưởng lính tinh nhuệ tới gần hắn một bước nói: “Những người này hai ngày trước đều được thượng tướng quân đích thân trao thưởng sách phong công sĩ, tuy phẩm bậc thấp, nhưng cũng đã lọt vào mắt thượng tướng quân…”
Đội trưởng lính tinh nhuệ còn chưa nói hết, tuy nhiên tên thượng tạo kia đã hiểu được ý của hắn.
Thì ra nhóm người này là tâm phúc vừa lọt vào mắt thượng tướng quân, thảo nào bọn họ không hề sợ hãi dám hùa nhau hô hoán.
Có điều mấy hôm nay quân doanh quả thực xôn xao bàn tán đám người này, bây giờ nếu thật sự làm khó dễ bọn họ, nếu bị thêm mắm dặm muối truyền ra ngoài thì đúng là chẳng có chỗ nào tốt với mình.
Cho nên thượng hạ bước xuống theo bậc thang đội trưởng lính tinh nhuệ dọn sẵn: “Ngươi muốn nói gì?”
Lúc ấy, Lý Văn Li đứng đằng sau bức tường người trở thành tâm điểm chú ý.
Quần áo của thiếu niên này có hơi lộn xộn, lộ ra hầu kết rõ ràng với chiếc cổ trắng nõn, đứng trong một đám binh sĩ thiếu niên này đáng lẽ phải sợ tới mức mặt xám mày tro mới đúng, nhưng khiến người khác bất giờ là vẻ mặt hắn rất bình tĩnh, thậm chí còn có chút khinh thường.
Nghe thấy thượng tạo hỏi chuyện, hắn khẽ cong môi, có thể thấy hắn sắp thốt ra lời đắc tội với người ta nữa rồi.
Đại thúc một tay bịt miệng Lý Văn Li lại, trong lúc Lý Văn Li bất ngờ không kịp đề phòng đại thúc một tay đè đầu hắn xuống, khom lưng với thượng tạo kia, cất cao giọng nói.
“Hồi bẩm thượng tạo, tiểu tử này là người câm, xin cho ta thay hắn xin lỗi!” Người què đại thúc cũng thuận thế đè đầu Bạch Quân Quân xuống.
“...” Lý Văn Li.
“...” Bạch Quân Quân.
Hai vị đại thúc đè mạnh đầu của hai đứa trẻ hư đốn xuống rồi nói xin lỗi với bọn họ, cuối cùng người què đại thúc còn nói: “Do ta dạy dỗ không tốt, xin thượng tạo hãy trách phạt cả ta.”
Lời của người què đại thúc khiến cho hơn bảy trăm người ở Tử Cốc cùng ôm quyền thỉnh tội: “Xin thượng tạo để ta bị phạt hay hai người họ!”
Tiểu đội trưởng cắn người trước thấy thế thì sốt ruột muốn nhảy ra kêu Lý Văn Li không phải người câm, nhưng hắn còn chưa kịp nói thì đội trưởng lính tinh nhuệ đã chặn ngang.
“Mọi người làm gì vậy? Thượng tạo đại nhân có nói là sẽ trách phạt không? Các ngươi đồng loạt kêu muốn nhận phạt thay hai người họ ý muốn để cho thượng tạo đại nhân bất nghĩa đúng không?”
Hắn vừa nói xong lời này, mọi người lại nhìn về phía thượng tạo.
Tên thượng tạo kia sờ sờ mũi: “Đúng vậy, thấy ngươi còn nhỏ tuổi nên xin lỗi rồi thôi. Sau này đừng không biết điều như thế, không phải ai cũng dễ nói chuyện như ta.”
“Vâng vâng, đa tạ thượng tạo khai ân, ta nhất định sẽ dạy dỗ lại bọn họ cho thật tốt.”
Người què đại thúc vui mừng khôn xiết liên tục cảm tạ.
“Người mới muốn dạy dỗ thì phải cho ăn đòn, nếu không hắn sẽ không bao giờ biết trời cao đất dày. Là thượng tạo đại nhân hiểu rõ mới tha cho hắn một mạng, nếu đổi lại thành người khác e là mạng nhỏ khó giữ.”
Đội trưởng lính tinh nhuệ tiếp tục lót bậc thang, người què đại thúc cũng không ngu, tiếp tục cảm tạ.
“Cảm tạ thượng tạo đại nhân, cảm tạ đội trưởng lính tinh nhuệ.”
Đội trưởng lính tinh nhuệ liếc nhìn người què đại thúc một cái, giả vờ tức giận mắng ông ta thêm vài câu, rồi mới lấy cớ có rượu ngon lôi thượng tạo đi.
Tên tiểu đội trưởng kia thấy quan trên đi hết rồi, biết hiện tại không thể trị được tiểu tử này, không khỏi hung tợn trừng mắt nhìn hắn một cái: “Tiểu tử thối, xem như ngươi gặp may.”
Lúc ấy, Lý Văn Li với Bạch Quân Quân đều bị đè đầu, nghe thấy tên tiểu rác rưởi kia kêu gào, bất giác nhướng mày lên, nếu không phải người què đại thúc với đại thúc một tay còn đang khống chế hai người họ, thì e rằng Lý Văn Li đã xuống tay.