Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 351 - Chương 351. Hồ Ly Tu La Độc Ác

Chương 351. Hồ ly Tu La độc ác Chương 351. Hồ ly Tu La độc ác

Lúc này hai người bị các đại thúc đè đầu xuống, cho đến khi những người đó đều đi hết sạch, hai đại thúc mới miễn cưỡng buông bọn họ ra.

Không cần nhiều lời cũng biết, tất nhiên là mấy tên lính từng trải kia tới lục đồ, sắp lật đến cái sọt, Lý Văn Li mới có thể dấy lên tranh chấp với bọn họ.

Hai người nhìn thoáng qua cái sọt bình yên vô sự thở phào nhẹ nhõm.

Mà bên này, Bạch Quân Quân có chút bất đắc dĩ xoa bóp chỗ cổ bị ấn xuống đã trở nên cứng: "Đại thúc què chân, thúc đè hắn là được rồi, sao ngay cả ta cũng bị phạt."

Ngụ ý, người gây chuyện là Lý Văn Li chứ không phải nàng.

"..." Đại thúc què chân bất đắc dĩ liếc nhìn bọn họ một chút.

Năng lực của hai đứa nhỏ này, ông ta có thể không nắm được hay sao?

Đại bàng ăn thịt người đã có thể săn được 24 con về, chỉ là mấy tên lính từng trải có thể làm gì được bọn họ?

Chỉ là nếu thật sự xảy ra xung đột thì không đáng, dù sao khoảng cách đến thôn làng đã không xa, rất nhanh bọn họ sẽ có thể rời khỏi đội ngũ, lúc này không thể xảy ra sự cố.

Nhất là bây giờ ban ngày ban mặt, thật sự đánh nhau, mặc kệ thắng thua đều sẽ phải chịu phạt, ngộ nhỡ bị giữ lại chẳng phải là thảm rồi sao.

Lý Văn Li yên lặng gật đầu: "Ta biết rồi."

"?" Đại thúc què chân và đại thúc cụt một tay vẻ mặt mờ mịt, vô ý thức hỏi một câu.

"Ngươi biết cái gì?"

Lý Văn Li liếc bọn họ một cái, mỉm cười không nói chuyện.

Bạch Quân Quân thì lại hiểu, ý của tên này chắc là thanh thiên bạch nhật không được, vậy tối như hũ nút thì sao?

Lý Văn Li là ai cơ chứ, ở thời mạt thế chính là kẻ điên có giá trị sức mạnh đệ nhất, một mình hắn cùng lúc đấu với thây ma và dơi, chỉ sợ những người xưa này còn đang ngủ say trong bùn đất hoàn toàn không biết chuyện.

Nhưng đại thúc què chân không hiểu, ông ta không hỏi ra được chuyện gì, chỉ có thể vỗ vai Lý Văn Li nói lời sâu xa: "Hồ ly à, đại thúc rất yêu thích ngươi, cũng vô cùng thích ngươi tuổi trẻ hừng hực. Nhưng không gì có thể đảm bảo được lâu dài, mạng chỉ có một, một số thời điểm nên nhẫn nhịn thì phải nhẫn nhịn một chút, biết chưa?"

Hồ ly hơi trố mắt nhìn thoáng qua đại thúc què chân, chỉ lặng lẽ gật đầu: "Ta biết rồi."

"Nếu đã biết thật thì đại thúc yên tâm rồi."

Có sự việc xen vào này, đội ngũ mệt mỏi cả đêm không ở lâu, suy cho cùng đã sinh ra khoảng cách, càng ở lâu càng dễ dàng gây chuyện.

Vội vội vàng vàng ăn xong, đại thúc què chân bảo đội ngũ xuất phát một lần nữa.

Lúc rời đi, đội trưởng tinh binh uống say, lúc này đang được đẩy trên xe nằm ngáy o o.

Mà đại thúc què chân biết, đội trưởng tinh binh uống say cũng có nguyên do là ở mình, cho nên đã ở lại bên kia để chăm sóc, cũng coi như một chút tâm ý.

Về phần Lý Văn Li, lúc bọn họ lên đường chỉ thấy người tiểu đội trưởng kia và ba đồng bọn của hắn xếp hàng hai bên đường đang hung tợn nhìn chằm chằm vào hắn, còn làm động tác cắt cổ, nhổ nước miếng, thậm chí còn làm động tác sờ bụng dưới khu tam giác.

Cố ý chọc hắn tức giận mười phần.

Chậc!

Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua những tên lính từng trải không biết sống chết còn đang làm động tác hạ lưu, im lặng dời mắt đi chỗ khác.

Mà lúc này Lý Văn Li thoải mái nhàn nhã đẩy xe, dường như không nhìn thấy mấy tên chướng mắt này. Chẳng qua Bạch Quân Quân không tin hắn không nhìn thấy.

Cứ như vậy, đội ngũ tiếp tục tiến lên, một đường phía sau không tiếp tục xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào, không sinh chuyện nhịn đến giờ Tý, mọi người quyết định ở chỗ này nghỉ ngơi, giờ Dần lại xuất phát.

Từ giờ Tý đến giờ Dần, tương đương với 4 tiếng nghỉ ngơi, mọi người có thể coi là được thư giãn một chút.

Mà lúc này Lý Văn Li nói muốn đi nhà vệ sinh, lúc đó Bạch Quân Quân nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu.

Lý Văn Li chỉ đáp lại bằng một nụ cười thần bí rồi biến mất trong ánh chiều tà.

Bạch Quân Quân không nói gì, chỉ làm như không nhìn thấy.

Bình Luận (0)
Comment