Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 363 - Chương 363. Lại Trồng Lúa

Chương 363. Lại trồng lúa Chương 363. Lại trồng lúa

Âm thanh kia vang lên từng hồi từng hồi, tiết tấu đều đặn, tựa như đang gõ mõ.

Chất lượng giấc ngủ của Bạch Quân Quân rất tốt, hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì cả nhưng Bạch Táp Táp lại từng bị Sỏa Tử dọa nên có bóng ma tâm lí đối với những thứ có tiết tấu quá mức mãnh liệt.

Dù sao đây là nhà của thôn trưởng, cả nhà bọn họ chết đột ngột, vừa mới hạ táng không lâu mà lúc này lại có âm thanh quái lạ, khó có thể không làm cho người khác lầm tưởng.

Vì thế Bạch Táp Táp hoảng sợ mở mắt ra, run run rẩy rẩy nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Cửa sổ ở nơi này đều được làm từ giấy, bên ngoài cũng sáng hơn bên trong nên nếu có thứ gì đó thì chắc chắn có thể nhìn thấy bóng dáng.

Lúc này ngoài cửa sổ có một bóng người đang đứng, bóng dáng kia cực kỳ kích thích Bạch Táp Táp, nàng lập tức hét lên một tiếng vô cùng thảm thiết.

“Á.”

Bạch Quân Quân nghe thấy âm thanh, lập tức mở mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ theo tầm mắt của Bạch Táp Táp, cũng thấy được bóng đen. Nàng không nói hai lời, dứt khoát ném gối gỗ ra ngoài.

Sức lực của Bạch Quân Quân rất lớn, khung cửa sổ kia vốn đã lung lay sắp đổ, bị chiếc gối gỗ này đập mạnh một cái liền vỡ ra một lỗ hổng.

Gối gỗ bay ra, bóng dáng ở ngoài cửa sổ cũng bị đau, kêu “ối” một tiếng.

Giọng nói đó đúng là… Sỏa Tử?

Hai tỷ muội nghi ngờ đưa mắt nhìn nhau một cái rồi mới nhanh chóng đi ra ngoài.

Sau đó liền nhìn thấy Sỏa Tử đang ngồi ngoài hàng lang, ôm đầu nhe răng trợn mắt kêu đau, mà cửa sổ của Bạch Quân Quân bị vỡ, gối gỗ cũng rơi vào trong sân.

Lúc này, Lý Văn Li và Bạch Linh Vũ đang đốn củi, âm thanh gõ nhịp có tiết tấu kia là do bọn họ tạo ra.

Mà Sỏa Tử chỉ muốn nhìn xem hai tỷ muội đã dậy hay chưa mà thôi.

Dù sao từ giữa trưa đến bây giờ đã là ba canh giờ nhưng mà hai tỷ muội này lại không hề có bất kỳ động tĩnh nào cả.

Bạch Táp Táp sửng sốt, nếu không phải nàng nghi thần nghi quỷ thì trưởng tỷ nhất định sẽ không ra tay làm người bị thương.

“Ta…” Trong thoáng chốc nàng không biết nên nói điều gì.

Bạch Quân Quân chỉ nói: “Không trách muội được.”

Rồi sau đó yên lặng đi đến bên cạnh Sỏa Tử, lấy ít nước cỏ cây từ trong ấm nước ra bôi lên trên trán cho hắn.

Ở một mức độ nào đó, nước cỏ cây này coi như là một loại thuốc có công dụng thần kỳ đối với vết thương .

Sau khi bôi thuốc, cái ót đau nhức nóng bừng của Sỏa Tử thoáng cái trở nên mát lạnh.

Lý Văn Li chứng kiến toàn bộ chuyện này, không khỏi buồn cười: “Ta đã nói với ngươi là đừng tới gần phòng của nữ hài tử rồi đúng không? Cứ không tin cơ.”

“…” Sỏa Tử.

Bạch Quân Quân trợn mắt xem thường Lý Văn Li, người không hề đặt mình vào vị trí của người khác mà ngẫm nghĩ.

Người này còn có mặt mũi mà nói cơ đấy, còn chuyện hắn còn bảo nữ hài tử đến phòng hắn bện chiếu làm giường cho hắn thì sao? Nên tính như thế nào?

Nhưng mà Bạch Quân Quân cũng xem thường trong lòng mà thôi, lúc này nàng còn bận chăm sóc cho Sỏa Tử rồi bước vào nhà bếp.

Căn nhà bếp này mới vừa rơi vào cảnh ngộ bị cướp sạch, tuy rằng lão thái thái và lão gia gia đã cố gắng hết sức để khôi phục nơi này về hình dạng ban đầu nhưng vẫn có thể nhìn thấy vết tích bị cướp sạch từ những dấu vết để lại.

Những thứ kia bị cướp sạch sành sanh, gạo, mì, lương thực, dầu mỡ gì cũng không còn cả.

Nhưng mà Bạch Quân Quân lại tìm thấy một vài hạt thóc ở dưới đáy những chai lọ.

Có hạt thóc thì dễ làm rồi.

Nàng cầm lấy những hạt thóc vét mãi mới có này, chuẩn bị trồng lương thực một lần nữa.

Lúc này nhóm thôn dân đi ra ngoài vẫn chưa có ai trở về cả, nhân thời gian này Bạch Quân Quân nhanh chóng đến chỗ vườn rau của nhà thôn trưởng, lương thực ở nơi này cũng đã bị tàn phá hết.

Nhưng Bạch Quân Quân không thèm để ý, nàng ném mấy hạt thóc kia xuống đất, sau đó thúc dục dị năng.

Chỉ trong giây lát, năm hạt thóc sinh trưởng vô cùng nhanh chóng như trong dự liệu, chẳng bao lâu đã kết thành hạt thóc có ánh vàng rực rỡ.

Bạch Quân Quân lại gieo những hạt thóc đó xuống.

Dù sao dị năng của nàng đã là cấp một, trồng lúa cũng không đến mức tốn công như lúc trước nữa.

Bạch quân quân hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, nàng gieo trồng những hạt thóc đó với vận tốc ánh sáng, chẳng bao lâu sau đã thu hoạch được ba mươi cân sản lượng.

Bình Luận (0)
Comment