Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 368 - Chương 368. Phi Thiên Đại Đạo

Chương 368. Phi thiên đại đạo Chương 368. Phi thiên đại đạo

Đám thổ phỉ này vô cùng lơ là, chưa từng nghĩ hơn nửa đêm sẽ có người xông tới, bọn họ cũng chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Nhưng lực chiến đấu của hai Sát thần này quá hung hãn, chỉ cần nhìn thấy bọn họ, chưa có ai có cơ hội cầu cứu đã trực tiếp bị tiễn đi.

Cứ như vậy, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li dùng thái độ nhiệt tình nhất để chào hỏi với các bạn hàng xóm, hơn ba mươi tên thổ phỉ thoáng cái đã bị tiêu diệt hơn phân nửa.

Hai người giống như xe tăng một đường nghiền nát, cuối cùng đã tìm được mục tiêu của bọn họ -- nhà bếp.

Đây là nơi ở lớn nhất của Triệu gia trang, lúc này chắc là lão đại của đám thổ phỉ đang ở, nhưng vào giờ phút này, lão đại có lẽ đang ngủ, trong sân rất yên tĩnh.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li quan tâm không quấy rầy lão đại của đám thổ phỉ ngủ, bọn họ tiến thẳng vào sào huyệt của địch đi đến nhà bếp.

Quả nhiên ở đây nhìn thấy rất nhiều gà vịt còn sống.

Hai người không khách khí ném hết gà vịt ngan ngỗng vào trong không gian rồi lại tiếp tục tìm kiếm.

Cuối cùng cho dù là muối dầu tương dấm hay là thịt khô rau cỏ của nông dân chưa kịp ăn, Bạch Quân Quân một chút cũng không khách khí, thu hết bó lại ném vào trong không gian.

Cuối cùng tiếng động hai người lục lọi cũng đã khiến lão đại đám thổ phỉ chú ý.

Lúc này lão đại đám thổ phỉ đang ôm một tiểu nương tử cướp được ngủ ngon, kết quả đột nhiên nghe thấy tiếng lục cục leng keng truyền đến từ nhà bếp.

Mới đầu còn tưởng rằng người nào đó đói bụng tìm đồ ăn, hắn không để ý lắm xoay người ngủ tiếp.

Về sau lại nghe thấy, tiếng động này cũng không lớn như bình thường, cuối cùng hắn ý thức được không đúng.

Tên thổ phỉ này đột nhiên đứng dậy rút đao bước nhanh ra khỏi căn phòng, chỉ để lại tiểu nương tử trên giường hoảng sợ nhìn ra cánh cửa đang mở rộng vẻ mặt không biết làm sao.

Thời gian lão đại đi ra, người ở phòng nhỏ ngay sát vách cũng dậy từ sớm rồi.

Mọi người khí thế hung hăng lần theo tiếng động đi vào nhà bếp, kết quả nhìn thấy hai đứa trẻ con đang lục tung ở chỗ này.

Nhà bếp nhét đầy đồ trước đó bây giờ trống không, cái gì cũng không còn.

Đám thổ phỉ sững sờ, hoàn toàn không kịp phản ứng đây là tình huống gì.

Mà Bạch Quân Quân nhìn thấy người tới, còn giơ tay lên chào: "Hi!"

"..." Đám thổ phỉ càng mờ mịt.

Không nói đến bọn họ nghe không hiểu, coi như nghe hiểu cũng không thể nào hiểu được hai đứa tiểu quỷ này làm sao mà trà trộn vào được.

"Được lắm! Tiểu quỷ đáng chết, dám đến địa bàn của gia gia quấy rồi, chán sống rồi à?"

Tên thổ phỉ cầm đầu ra lệnh một tiếng, đám huynh đệ bên cạnh hắn lập tức xông lên.

Bạch Quân Quân không chút khách khí, vung cây roi hoa thuỳ đồng ra, giống như con rồng quất về phía bọn họ.

Những người đó làm gì phải là đối thủ có thể chịu đựng được cây roi đã trải qua núi lửa ngàn năm rèn luyện.

Phàm là những người bị quất tới, đều kêu rên một tiếng nằm xuống đất không còn hơi thở.

Ngay cả Đại đương gia cũng vội vàng chưa kịp chuẩn bị đã bị cây roi rắn chắc này quấn lên người trói lại.

"Ngươi... Các ngươi là ai?"

Trên mặt lão đại của đám thổ phỉ cuối cùng đã xuất hiện sự hoảng sợ.

"Chúng ta... Đại khái là oán niệm của những người hàng xóm của các ngươi đi." Bạch Quân Quân trả lời nghiêm túc.

"???" Lão đại thổ phỉ kinh ngạc: "Ngươi... Các ngươi là người của Hắc Tri Chu?"

"?" Bạch Quân Quân mơ hồ cảm thấy tên huý này có chút quen tai, nhưng nhất thời không nhớ ra nổi nên đã hỏi ngược lại một câu: "Hắc Tri Chu là ai?"

thổ phỉ nghe vậy đã biết là đoán sai rồi, hắn mím môi không nói chuyện, lúc này dây leo trên người đột nhiên nắm chặt, thổ phỉ chỉ cảm thấy thân thể giống như bị cái dây leo này cắt đứt không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh: "Đừng, ta nói, ta nói."

"Hắc Tri Chu là đội thổ phỉ lớn nhất ở đây, thế lực của bọn họ rất rộng, hầu như tất cả thổ phỉ ở gần huyện Đại đều lệ thuộc vào Hắc Tri Chu, tất cả mọi người đều hợp lại thành một."

"Các ngươi không hợp lại à?" Bạch Quân Quân nghi ngờ.

Lão đại của thổ phỉ âm thầm nghiến răng: "Bọn họ yêu cầu cống nạp quá cao, chúng ta không muốn cho nên làm một mình."

Bình Luận (0)
Comment