Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 369 - Chương 369. Thợ Săn Tiền Thưởng Phiên Bản Cổ Đại

Chương 369. Thợ săn tiền thưởng phiên bản cổ đại Chương 369. Thợ săn tiền thưởng phiên bản cổ đại

Nhưng bây giờ thật sự là hối hận đến đứt ruột, nếu không có Hắc Tri Chu bảo vệ nói không chừng sẽ không có giờ phút khuất nhục như vậy.

Nhưng Lý Văn Li lại không cho hắn có nhiều thời gian ảo não, chỉ cong mày cười tủm tỉm nói: "Ngươi yên tâm, chúng ta không phải Hắc Tri Chu."

Không đợi lão đại thổ phỉ thở phào một hơi, Lý Văn Li lại tiếp tục nói: "Chúng ta là nhận sự uỷ thác của thôn trưởng thôn Định Tân."

"?" Gương mặt thổ phỉ khó hiểu.

"A, ngươi không nhớ sao? Chính là thôn làng bảy ngày trước được các ngươi đến thăm đó, chúng ta nhận sự uỷ thác của cả nhà trưởng thôn, đến lấy thủ cấp của ngươi, để an ủi vong linh của bọn họ ở trên trời."

"!"

Lý Văn Li dường như rất thích trêu đùa những người này, nhìn thấy dáng vẻ bọn họ từ hi vọng rơi xuống địa ngục, tâm trạng vô cùng vui thích.

Lão đại của đám thổ phỉ mất một lúc lâu mới phản ứng được, cái gì mà trưởng thôn uỷ thác chứ, bọn họ rõ ràng là người của quan phủ, để giật giải thưởng nên mới tới.

Hắn run rẩy hai tay ôm quyền cầu xin tha thứ: "Cầu xin hai vị hiệp khách anh dũng giơ cao đánh khẽ! Huyện nha cho các ngươi bao nhiêu bạc, ta sẵn lòng đưa gấp đôi, không, gấp mười lần."

"?" Lý Văn Li và Bạch Quân Quân sững sờ, đây là ý gì?

"Ta biết quan phủ dán rất nhiều bố cáo, nhưng những bố cáo này dán càng nhiều tiền thưởng lại càng ít, các ngươi bắt được ta nhiều nhất cũng chỉ được mười lượng bạc, nếu như thả ta ra, ta cho các ngươi một trăm lạng bạc."

Tên cầm đầu đám thổ phỉ này thề son sắt quẳng ra sự cám dỗ.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li bừng tỉnh đại ngộ: "Thì ra, còn có chuyện như vậy, cơ hội có tiền sắp đến rồi."

May mà vừa rồi hắn không trực tiếp thiêu những người này, Lý Văn Li thở phào nhẹ nhõm.

Bạch Quân Quân cũng nhất thời hưng phấn, chẳng phải là nói trừ đồ ăn ra, thì những người hàng xóm này còn có thể khiến cho bọn họ phát tài một đợt hay sao?

Hai người không hề nói nhảm nữa, trực tiếp lau cái cổ của tên cầm đầu đám thổ phỉ.

"..." Lão đại đám thổ phỉ nghẹn họng nhìn trân trối: "Ngươi... Các ngươi..."

"Trên đời này, chỉ có người chết là dễ xử lý nhất, thật ngại quá!"

Lúc này, đám thổ phỉ thủ hạ thấy thế đã sớm chạy tán loạn, Bạch Quân Quân bắn ra mũi tên, những người đó kêu thành tiếng nằm úp sấp trên mặt đất.

Cho đến khi không còn ai cử động nữa, lúc này hai người mới tiếp tục tìm kiếm đồ, cuối cùng ở trên kệ hàng tìm được mấy thùng đường, đường mạch nha, đường mía tất cả đều có.

Bạch Quân Quân vui vẻ thu hết những thứ này về không gian.

Không gian lớn như vậy gần như đã bị lấp đầy.

Đang muốn xoay người đi thì nghe thấy sau lưng có tiếng kêu lên sợ hãi.

Bọn họ nhìn lại, là một nữ hài tử xinh đẹp mảnh mai.

Nhưng trên người cô gái chỉ có một bộ quần áo thổ phỉ khó khăn lắm mới che được thân thể.

Nàng ta nhìn thấy tên thổ phỉ cầm đầu nằm dưới đất, không nhịn được nắm chặt hai tay thành quyền, nước mắt cũng không khống chế được chảy xuống, dáng vẻ đau khổ rung động lòng người.

Lý Văn Li chỉ nhìn thoáng qua rồi tiếp tục vùi đầu tìm thóc gạo, nghiễm nhiên đối với tiểu nương tử mảnh mai này không hề có chút hứng thú nào.

Ngược lại là Bạch Quân Quân nghiêng đầu quan sát nàng ta một lúc lâu, xác định người này không có uy hiếp mới tiếp tục làm chuyện của mình.

Lúc này tiểu cô nương kia cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm: "Các ngươi... Các ngươi là nha dịch sao?"

"Không phải." Bạch Quân Quân trả lời dứt khoát.

Mà nữ hài tử này nghe thấy giọng nói của Bạch Quân Quân giống như tìm được cọng cỏ cứu mạng, vừa rồi nàng ta còn chưa dám xác định Bạch Quân Quân có phải nữ tử hay không, bây giờ thì chắc chắn trăm phần trăm rồi.

Nàng ta nhìn Bạch Quân Quân trong mắt tràn đầy nước mắt: "Vậy các ngươi nhất định là hiệp khách anh dũng làng quê đến để giật giải thưởng đúng không?"

Đây là lần thứ hai Bạch Quân Quân nghe thấy danh xưng này rồi.

Một lúc lâu mới nghĩ rõ ràng, hiệp khách anh dũng làng quê chắc giống như thợ săn tiền thưởng, đều dựa vào việc bắt người xấu trong bảng danh sách của nha môn mà sống.

Bình Luận (0)
Comment