Cứ như vậy, hai mươi mốt người của Hắc Tri Chu thêm vào ba mươi người của tối hôm qua, tổng cộng năm mươi mốt người, toàn bộ đền tội tại chỗ.
Nhìn thấy người chết đầy đất, Lý Văn Li hơi oán trách: “Bọn họ thật là, cũng không nói mình trị giá bao nhiêu tiền, chẳng lẽ thật sự phải kéo toàn bộ bọn họ đến quan phủ sao? Bao nhiêu người thế này cũng quá nặng đi.”
Nhưng mà ngoài cách này ra thì còn có thể làm gì được nữa chứ.
Hai người tìm tới tìm lui trong Triệu gia trang, cuối cùng cũng nhìn thấy mấy chiếc xe đẩy tương đối ra hình ra dạng.
Bạch Quân Quân và Lý Văn Li ném những thi thể đó lên trên xe đẩy, sau đó Bạch Quân Quân lại dùng dị năng ghép mấy chiếc xe đẩy lại với nhau, rất giống một đoàn tàu hỏa lộ thiên.
Sau khi Lý Văn Li và Bạch Quân Quân ngồi lên xe đâu vào đấy, nàng lại thúc giục dị năng, đoàn tàu hỏa chở hơn năm mươi người tự động xuất phát.
Nhưng thi thể trên đoàn xe này thật sự quá nổi bật, vì để giấu diếm, hai người lấy một ít rơm rạ phủ lên.
Lúc bọn họ đi ra, Triệu Tiểu Miêu kia vẫn còn ngất ở chỗ cũ như trước.
Bạch Quân Quân lột một bộ y phục trên thân thể người chết bọc Triệu Tiểu Miêu lại, sau đó cũng ném nàng ta lên xe.
“Vì sao lại cứu nàng ta?” Lý Văn Li hơi kinh ngạc.
Tuy rằng đại tiểu thư có một mặt dịu dàng nhưng cũng chỉ là đối với người mình mà thôi.
Đáng lẽ đội trưởng Bạch Hùng phải khinh thường kiểu thánh mẫu yếu đuối không chịu nổi một đòn, lại cảm thấy toàn bộ thế giới đều nên vì sự yếu đuối đó mà giúp đỡ nàng mới đúng.
Bạch Quân Quân nhìn hắn một cái: “Ngộ nhỡ bọn họ chỉ là những nhân vật nhỏ chưa có tên trên bảng tiền thưởng thì phải làm sao chứ? Dù sao cũng phải có nhân chứng mới được, phải không?”
“…” Lý Văn Li không biết nên đáp lời như thế nào.
Đại tiểu thư thật là thông minh.
Vì để đến thị trấn được nhanh hơn, hai người chỉ có thể phối hợp. Bạch Quân Quân làm cho bánh xe tự động lăn lên phía trước, Lý Văn Li cũng khởi động dị năng hệ Phong giúp đỡ phía sau nàng.
Dưới sự thúc đẩy của hai tầng dị năng, đoàn xe nhanh chóng đến thị trấn.
Lúc này hai người mới xuống xe, giả vờ đẩy xe lên phía trước với vẻ khó nhọc.
Vừa đi trong lòng Bạch Quân Quân vừa cảm khái, đến thời cổ đại này không học được gì mấy nhưng kỹ năng diễn xuất lại tăng lên không ít.
Ở mạt thế, nàng không cần che giấu năng lực, hận không thể để người người đều biết sự lợi hại của nàng, lúc đó mới không dám đến khiêu khích căn cứ Bạch Hùng.
Mà nơi này thì sao?
Không thể tùy tiện để cho người khác biết năng lực của mình, nếu không chắc chắn sẽ bị xem là yêu quái.
Thật sự là thì dã mệnh dã*
Lúc hai người vào công thành đương nhiên bị binh lính chặn lại, dù sao bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy chiếc xe đẩy dài như thế, tổng cộng có hơn năm chiếc xe bình thường ghép lại.
Hai nữa những chiếc xe đẩy đó được ghép vào nhau thật sự quái lạ. Hơn nữa tuy rằng trên xe có phủ rơm rạ nhưng một đôi bàn chân to vẫn lộ ra ở bên ngoài, đây rõ ràng là người đấy.
Có trời mới biết trên đó là ôn dịch hay là thổ phỉ.
Bọn họ đều ngăn cản.
“Làm gì thế? Tình huống gì đây?”
“Bẩm báo đô đầu, chúng ta đang vào thành để lĩnh thưởng.” Lý Văn Li cười thản nhiên.
“Lĩnh thưởng?” Binh lính kia sửng sốt.
“Thật không dám giấu diếm, những người nằm trên xe đều là thổ phỉ của Hắc Tri Chu.” Lý Văn Li chỉ chỉ người trên xe đẩy: “Nếu đô đầu không tin thì có thể kiểm duyệt ngay tại chỗ.”
Quả thật có rất nhiều bức chân dung những kẻ cùng hung cực ác được dán ở ngoài tường thành .
Lúc này Bạch Quân Quân đang vui mừng nhìn mấy bức chân dung, giữa vô số những bức chân dung trừu tượng, nàng chợt nhận ra vài bức, không khỏi vui vẻ nói: “Hồ ly, ngươi xem bức này đi, lão Cửu của Hắc Tri Chu trị giá ba mươi vàng đấy.”
“Hả?” Lý Văn Li cũng rất vui mừng bước qua góp vui, quả nhiên cũng nhìn thấy chân dung của mấy kẻ nằm trên xe đẩy ở trên tường.
Về phần chứng cứ nhận dạng người từ những bức chân dung này... thì đừng hỏi, nó xuất phát từ trực giác của nguyên chủ.
Dù sao người xưa đều dựa vào những bức chân dung kiểu này mà nhận ra người.
Mà binh lính thủ thành không tin tưởng lắm vạch rơm rạ ra, sau đó lại bị những thi thể thảm thiết ở bên trong làm cho hoảng sợ.
Nhưng mà nhìn kỹ những y phục đó thì quả thật đúng là thổ phỉ của Hắc Tri Chu.