Trước đó không lâu, quả thật nghe nói có trẻ em lột bảng treo giải thưởng, tuy rằng ông ta không chính mắt nhìn thấy nhưng chắc là không phải hai người này đúng không?
Hay bọn họ chính là một phần của những đứa trẻ đó?
Huyện thái gia yên lặng vẫy tay với đô đầu, đô đầu thấy thế liền chạy chậm đến, Huyện thái gia lập tức thầm thì hỏi: “Người lột bảng treo giải thưởng ngày đó chính là hai người bọn họ?”
Đô đầu lắc đầu: “Không phải cùng một nhóm đâu.”
Huyện thái gia lặng thinh, cẩn thận đánh giá Lý Văn Li và Bạch Quân Quân, càng nhìn càng cảm thấy kinh sợ, xem ra vẫn có thể cứu giúp đất nước trong thời đại loạn lạc này.
Không nói đến những đứa trẻ đến lột bảng lúc trước, chỉ nói đến hai người trước mặt này thôi, chỉ dùng sức lực của bản thân mà bắt được hơn năm mươi người.
Quả nhiên giang sơn rộng lớn ắt có người tài.
Nước mắt Huyện thái gia suýt chút nữa trào ra.
Trong lúc Huyện thái gia đánh giá bọn họ, Bạch Quân Quân cũng đang đánh giá Huyện thái gia.
Đây là lần đầu tiên nàng tận mắt nhìn thấy một Huyện thái gia còn sống, trong những câu chuyện vụn vặn không còn lại bao nhiêu ở mạt thế, phần lớn Huyện thái gia đều rất sợ chết, đều là những kẻ bất tài xem mạng người như cỏ rác.
Nhưng Huyện thái gia mà nàng tận mắt nhìn thấy lại không giống lắm, tham tiền tài của cải hay không thì không biết nhưng lời nói cử chỉ lại trông có vẻ thanh lưu*.
Không đợi Bạch Quân Quân đánh giá thêm, xe đẩy đột nhiên có động tĩnh khác lạ.
Mọi người vừa thấy chiếc chiếu động đậy thì đều hoảng sợ: “Xác chết vùng dậy… xác chết vùng dậy.”
Huyện thái gia cũng giật mình một cái, nhanh nhẹn trốn ra sau lưng đô đầu, kết quả lại nghe thấy một tiếng rên đau đớn yếu ớt.
Bạch Quân Quân lập tức nói: “Quên nói trước cho các vị biết, trên xe đẩy ngoài người của Hắc Tri Chu ra thì còn có một vị tiểu thư của Triệu gia trang tên là Triệu Tiểu Miêu, nàng ta là người còn sống duy nhất của Triệu gia trang, nhưng mà bây giờ cũng đang hấp hối rồi.”
Huyện thái gia vừa nghe đến đây, sắc mặt lập tức thay đổi, ông ta biết Triệu Tiểu Miêu.
Triệu gia trang là nhà giàu số một số hai của huyện Đại, đương nhiên cũng có tình cảm qua lại với ông ta.
Ông ta đã sớm nghe nói đến chuyện Triệu gia trang bị giết hại vào nửa tháng trước.
Nhưng mà nha dịch bọn họ cũng không có cách nào cả, chủ yếu là không đủ lực lượng, đi cũng chỉ có thể chịu chết mà thôi, trước mắt trong huyện đang triệu tập lực lượng, tính toán đến cuối tháng gom góp được khoảng một trăm tráng sĩ sẽ đến đó.
Huyện thái gia nhanh chóng bước hai bước qua đó, xốc chiếu lên nhìn, Triệu Tiểu Miêu kia vừa lúc tỉnh lại, trong lúc hoảng hốt nhìn thấy Huyện thái gia, nàng ta ngước mắt lên, hai hàng lệ lập tức trào ra: “Bá phụ… cứu cháu…”
Triệu Tiểu Miêu và Huyện thái gia đương nhiên không có quan hệ thân thích gì cả, nhưng mà với mối quan hệ qua lại giữa ông ta và Triệu gia trang thì dù sao gọi một tiếng bá phụ cũng là hợp lẽ.
Huyện thái gia gật đầu, vẻ mặt nặng nề, bảo người nhanh chóng mời đại phu đến.
Mà những dân chúng vây xem nhìn một hồi lâu cũng xem như đã biết được đại khái sự việc, ánh mắt nhìn Lý Văn Li và Bạch Quân Quân cũng không giống như trước nữa.
Đây chính là hương dũng đã phá được hang ổ thổ phỉ ở Triệu gia trang, thậm chí còn thành công cứu được Triệu tiểu thư đang bị nhốt, tuổi còn nhỏ mà thật sự quá giỏi, quá giỏi.
Mọi người vỗ tay một cách vô thức.
Trong sự hoan hô của mọi người, Lý Văn Li và Bạch Quân Quân vào Huyện nha.
Rồi sau đó đương nhiên là Lý Văn Li kể lại chân tướng của toàn bộ sự việc.
Đại khái chính là bọn họ đi ngang qua thôn Tân Định, sau đó nhận được sự ủy thác của thôn dân thôn Tân Định, báo thù cho thôn trưởng. Trong lúc những người đó đang ngủ, bọn họ đánh lén thổ phỉ, sau nữa tiếp viện của thổ phỉ là Hắc Cửu đến, bọn họ xảy ra xung đột rồi lại may mắn khiến đám người Hắc Cửu phải chịu tội trước công lý.
Huyện thái gia nghe được thì vô cùng sửng sốt, loại cảm xúc bội phục đối với hai thiếu niên quả thật cuồn cuộn như nước sông chảy mãi không ngừng.
Nghe bọn họ nói đi, nói cứ giống như là bắt bướm ở vườn rau rồi tiện thể bắt luôn cả côn trùng vậy.
Đó chính là Hắc Tri Chu đấy.
Là Hắc Tri Chu đã giết sạch cả thôn trang phòng thủ kiên cố như Triệu gia trang đấy.
“Xin hỏi quê quán của hai vị hiệp sĩ hương dũng trẻ tuổi ở nơi nào?” Huyện thái gia hỏi.
“Chúng ta làm nghề áp tải hàng hóa, lúc chiến tranh loạn lạc thì bị lạc mất người nhà, bây giờ đang vừa nhận ủy thác vừa tìm người nhà.”