Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 380 - Chương 380. Khẳng Khái

Chương 380. Khẳng khái Chương 380. Khẳng khái

Huyện thái gia hiểu rõ, gật đầu: “Hóa ra là thế gia tiêu sư*, chẳng trách tuổi trẻ tài cao như vậy, cũng may các ngươi đã tiêu diệt thổ phỉ chiếm cứ ở Triệu gia trang, ta thay mặt tất cả dân chúng huyện Đại gửi lời cảm tạ đến các ngươi.”

Nói xong, Huyện thái gia liền cúi đầu chắp tay thi lễ với bọn họ. Bạch Quân Quân và Lý Văn Li còn chưa lên tiếng thì sư gia bên cạnh ông ta đã đứng ra ngăn cản: “Huyện thái gia không được, không được, ngài làm thế này không phải là làm tổn thọ hai hiệp sĩ trẻ tuổi sao?”

“Nhưng mà bọn họ đã cứu dân chúng của huyện Đại.” Huyện thái gia vẫn bày ra vẻ mặt kích động như cũ.

“Haizz, tuy là như thế nhưng mà thứ cho tiểu nhân cả gan nói một câu, giải quyết nguy cơ tiềm ẩn ở Triệu gia trang chắc chắn chưa phải là kết thúc, chỉ sợ những kẻ khác của Hắc Tri Chu biết được sẽ thẹn quá hóa giận mà tập kết đến.

Đến lúc đó đừng nói Triệu gia trang, e rằng cả huyện Đại chúng ta đều sẽ trở thành đối tượng trả thù của Hắc Tri Chu.”

Vẻ mặt Huyện thái gia trở nên hoảng sợ: “Chuyện này… chuyện này không thể được. Hai vị hiệp sĩ, các ngươi nhất định phải giúp chúng ta, huyện Đại của chúng ta không thể trở thành cái đinh trong mắt của Hắc Tri Chu vì chuyện này được.”

Nói xong, Huyện thái gia lại chắp tay thi lễ, sư gia lại ngăn cản một lần nữa.

“Huyện thái gia không được, không được. Hai vị hiệp sĩ trẻ tuổi gan dạ chính trực tất nhiên sẽ nhận ủy thác thôi.”

“…” Bạch Quân Quân.

“…” Lý Văn Li.

Hai người nhìn thấy bọn họ kẻ xướng người họa diễn kịch ở trước mặt mình thì không nói gì mà chỉ thở dài một tiếng.

“Huyện thái gia, ngài đừng diễn nữa, thật không dám giấu diếm, chỉ cần tiền thưởng đầy đủ thì đừng nói là Hắc Tri Chu, cho dù là góa phụ đen chúng ta cũng xử lý thỏa đáng cho ngài.”

“Hả?” Hai người diễn kịch còn dùng tình cảm chân thành nói cả một lúc lâu, ai ngờ đối phương lại dứt khoát nói đến chuyện tiền bạc.

Mệt cho bọn họ còn cảm thấy nói đến chuyện tiền bạc quá mức thô tục nên mới lần lữa không nói ra.

Hai người xấu hổ trong thoáng chốc rồi mới lúng ta lúng túng nói: “Các ngươi… các ngươi muốn thương lượng kiểu gì?”

“Ngài đưa một phần danh sách treo thường cho chúng ta, chúng ta sẽ đi tìm người theo danh sách, nhưng mà những người có giá thấp hơn mười lạng bạc trắng thì không cần chiếm dụng chỗ trong danh sách đâu, ngài để lại cho những người khác kiếm chút đi.”

Hai người trả lời vô cùng thoải mái.

“Các ngươi…” Huyện thái gia muốn nói có thể đưa danh sách, nhưng mà…có đáng tin hay không?

Nhưng nhìn đến hơn năm mươi thi thể nằm ở bên ngoài ông ta lại cảm thấy mình suy nghĩ quá nhiều.

Đối với hai hiệp sĩ trẻ tuổi này hẳn là không thành vấn đề đúng không?

“Yên tâm đi, hợp tác với chúng ta thì nhiều nhất ngài chỉ tổn thất một bản danh sách mà thôi. Nếu chúng ta làm được thì ngài có thể thăng quan tiến chức đấy.”

Huyện thái gia gật đầu: “Được, hai vị hiệp sĩ nghỉ ngơi một lát đi, ta lập tức bảo chủ bộ lập danh sách cho các ngươi.”

“Không cần, chúng ta ra ngoài thị trấn dạo một vòng, lát nữa quay lại lấy sau. Đúng rồi, tiền thưởng của những người này…”

“Có có có, ta trả tiền thưởng cho hai vị hiệp sĩ ngay đây.”

Nói xong, Huyện thái gia bảo sư gia đến nhà kho lấy tiền.

Nói ra thì, huyện Đại bọn họ có muối ăn, có mía, có dưa hấu, những thứ này đều là những nghề kiếm sống lâu đời ăn nên làm ra, ở đất Đông, huyện Đại cũng được tính là một thị trấn giàu có nổi tiếng, vẫn dư tiền để trả khoản phần thưởng này.

Vả lại mấy ngày nay những nơi bị thổ phỉ gây họa đều khóc lóc với tam hoàng tử rằng “không ai trị được thổ phỉ, thị trấn sắp rối loạn vân vân.”

Bây giờ chiến sự căng thẳng, tam hoàng tử thật sự không có cách nào điều động binh lực đến để đối phó với thổ phỉ, do đó đã cấp không ít tiền thưởng cho mỗi một địa phương, mục đích chính là sử dụng hương dũng trong dân gian để đấu lại thổ phỉ.

Những thị trấn khác có phát số tiền thưởng này hay không ông ta không biết nhưng là quan phụ mẫu của huyện Đại, Huyện thái gia vẫn hy vọng có thể dưỡng lão làm việc yên ổn ở nơi này.

Cho nên khó có cơ hội gặp được hiệp sĩ lợi hại cỡ này, chỉ cần có thể làm cho khu vực quản lý của ông ta khôi phục lại sự yên bình thì Huyện thái gia không ngại đưa tiền cho bọn họ.

Chẳng bao lâu sau, sư gia mang theo năm mươi lạng vàng quay trở lại.

Bình Luận (0)
Comment