Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 387 - Chương 387. Thu Hoạch Được Xe Ngựa To

Chương 387. Thu hoạch được xe ngựa to Chương 387. Thu hoạch được xe ngựa to

Chẳng qua rất nhanh hắn đã ném loại cảm xúc quái dị này ra sau đầu.

Hai người từ phòng nhỏ đi ra vừa vặn gặp Huyện thái gia đến gõ cửa.

Nhìn thấy ông ta vẫn còn ở đây, hai người có chút ngạc nhiên.

"Ngài..."

Còn tưởng rằng Huyện thái gia đưa bọn họ tới khách phòng rồi đi.

Huyện thái gia xấu hổ nhận lỗi: "Ta đang muốn đến xem hai vị tiểu hữu, thật sự là ngại quá, hôm nay là ta suy nghĩ thiếu sót rồi, chọn cho các ngươi rượu trắng mạnh như vậy, lần sau ta nhất định sẽ chú ý."

"Ngài tự phạt ba chén là được rồi." Bạch Quân Quân nghiêm túc trả lời.

Dù sao vừa rồi, Huyện thái gia thật sự đã dùng luật quan trường để đối phó với bọn họ, còn chưa ăn được bao nhiêu, rượu cứ liên tiếp chén này hết chén khác.

Mà bọn họ chưa từng thấy việc đời, không sợ chết cũng cứ một chén tiếp một chén.

Hiện tại Bạch Quân Quân tỉnh rượu rồi cũng vẫn còn mùi, nếu như ngay từ đầu bọn họ không uống loại mạnh như vậy, nói không chừng sẽ không dễ dàng mất lý trí như vậy.

Đây đều là kinh nghiệm.

Bạch Quân Quân cảm giác lần sau uống tiếp, nhất định sẽ không lại say đến khó coi như vậy nữa.

Lý Văn Li cũng tràn đầy đồng cảm.

Hai người mới ra trận uống rượu, lần đầu tiên trải nghiệm đã uống rượu mạnh top 3 trong bảng xếp hạng, cũng coi là vì một mở đầu tốt đẹp cho kẻ giá áo túi cơm.

Mà Huyện thái gia không nghĩ tới Bạch Quân Quân vậy mà lại mở miệng nói một câu thật sự là dở khóc dở cười.

"Hay là, đêm nay tiếp tục?"

Hai người nhìn thoáng qua sắc trời đồng loạt lắc đầu: "Bây giờ phải về nhà rồi."

Dù sao trong nhà còn mấy đứa nhỏ đang cắm đầu là mứt dưa hấu.

Huyện thái gia cũng không ép ở lại, biết tiểu hiệp khách tạm thời dừng chân ở thôn Định Tân, còn muốn sắp xếp hai cỗ kiệu cho bọn họ.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đều có chút ghét bỏ, còn chẳng bằng bọn họ tự đi nhanh hơn.

"Nếu thật sự ngài muốn tặng thì tặng cho chúng ta một cỗ xe ngựa đi?" Lý Văn Li cười nói.

Từ khi rớt xuống sông, đã rất lâu rồi hắn không ngồi xe ngựa.

Mà Huyện thái gia sững sờ, phải biết bản thân ông ta cũng chỉ có một chiếc xe ngựa, bình thường cũng không nỡ dùng, chỉ có lúc đi báo cáo công tác mới dùng đến xe ngựa.

Dù sao sau khi chiến loạn ngựa rất hiếm.

"Ta tặng cho hai vị hiệp khách một cỗ."

Không đợi Huyện thái gia cắt máu, một giọng nói lanh lảnh vang lên từ dưới lầu.

Mọi người cúi đầu đã thấy Diêm chưởng quỹ nói cười xinh tươi ở phía dưới chào hỏi với bọn họ.

"Quán rượu Đông Thăng có thể kết giao với hai vị thiếu hiệp là vinh hạnh của chúng ta, hơn nữa hai vị thiếu hiệp tháo gỡ khó khăn cho huyện Đại, cũng tương đương với việc tháo gỡ khó khăn cho quán rượu Đông Thăng. Đừng nói một chiếc xe ngựa, về sau rượu và đồ ăn ngon ở quán rượu Đông Thăng vĩnh viễn chuẩn bị cho hai vị thiếu hiệp."

Nhìn thấy bà chủ như thế, rất rõ ràng Huyện thái gia đã nói cỗ bà ta biết hành động vĩ đại của hai người rồi.

Nhưng chuyện này Huyện thái gia sớm muộn gì cũng tuyên dương trong nội thành, còn nữa hôm nay lúc bọn họ đưa người đến nha môn có không ít người vây xem.

Hiện tại thêm một Diêm chưởng quỹ biết cũng không khác biệt.

Huyện thái gia nhìn thấy Diêm chưởng quỹ muốn tới cướp lòng người với ông ta, mới nói: "Sao có thể lấy đồ của Diêm chưởng quỹ được chứ, thiếu hiệp dùng xe ngựa của ta là được rồi."

"Xem ngài nói kìa, ngài là Quan Lão Gia liêm khiết thanh bạch cũng chỉ có một chiếc xe ngựa, đừng cho là ta không biết, xe ngựa của ngài cũng chỉ có lúc đi xa nhà báo cáo công tác mới có thể dùng. Nếu thật sự tặng xe ngựa của ngài, về sau báo cáo công tác thật sự phải đi bộ à? Khó mà làm được! Làm chậm trễ vấn đề dân sinh của huyện Đại chúng ta cũng không tốt. Mà trong chuồng ngựa của ta có ba chiếc xe ngựa, xe ngựa này vốn là vì để tiện cho khách quý thuê, hiện tại thời thế rất loạn, làm gì có khách quý nào chạy loạn khắp nơi, nó để đó cũng vô ích, không bằng tiện lợi cho hai vị thiếu hiệp xuất hành."

"Cảm ơn." Bạch Quân Quân không khách khí, trực tiếp nhận.

Diêm chưởng quỹ thì vui mừng hớn hở dẫn bọn họ đến chuồng ngựa.

Bình Luận (0)
Comment