Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 397 - Chương 397. Trinh Thám Xui Xẻo

Chương 397. Trinh thám xui xẻo Chương 397. Trinh thám xui xẻo

“Không phải Cửu đương gia đã đến đây rồi sao? Vì sao nơi này lại không có ai canh gác cả, hay là?”

“Không thể nào, những kẻ phản bội này không phải là đối thủ của Cửu đương gia, chỉ sợ nơi này còn có điều bí ẩn nào đó.”

“Vậy chúng ta có vào hay không?” Một người trong bọn họ cảm thấy hơi do dự.

“Nếu đã nhận nhiệm vụ đến đây rồi thì dù là đầm rồng hang hổ cũng phải vào xem thử, nếu trở về mà không có kết quả gì cả thì nhất định sẽ phải chịu phạt.”

“Nói cũng đúng.”

Hai người không nói gì thêm nữa mà nhẹ nhàng đi vào trong.

Nhưng mà làm cho bọn họ lông tóc dựng đứng chính là, cả tòa Triệu gia trang này u ám đến mức kinh khủng, không hề có một bóng người nào cả.

Nói không có bóng người nào cả nhưng lại cảm giác vẫn luôn có người đi theo phía sau.

Nhưng mà lúc quay ra nhìn thì lại trống rỗng, không hề phát hiện thấy gì cả.

Hai người dạo một vòng ở nơi giống như trận bát quái này, cuối cùng đi tới nơi những kẻ phản bội đốt thi thể của Triệu gia trang.

Toàn bộ thi thể ở nơi đây đã bị đốt thành tro từ lâu, khắp mặt đất đều là tro tàn, còn có một số tay chân đứt đoạn do chưa cháy hết.

Lúc này số bột lân này đang tỏa ra những đốm lửa ma trơi màu xanh lục, trông vô cùng khủng bố.

Hai người phụ trách điều tra đột nhiên phát hiện phía trước có ảnh lửa nên đương nhiên là chạy đuổi về phía bên này.

Nhưng mà lúc thấy rõ ánh lửa kia, bọn họ vô thức co rúm lại bởi vì ánh lửa kia lại tỏa ra ánh sáng xanh lục mờ mờ ảo ảo.

“Không... không thể nào.” Một người trông có vẻ nhỏ tuổi hơi yên lặng nuốt một ngụm nước miếng, chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt này giống như cảnh tượng chỉ xảy ra trong giấc mơ.

“Hải ca, ngươi có nhìn thấy ma trơi đó không vậy?”

“Suỵt, không biết nói chuyện thì đừng có nói lung tung. Nơi này thật sự vô cùng kỳ quái, chúng ta mau rút lui khỏi đây thôi.”

Nói xong người nọ lập tức lui về phía sau, ngay sau đó lại nghe thấy phía sau có tiếng bước chân, hai người đứng sững lại, nhưng nhìn một lúc lâu con đường kia vẫn trống rỗng như cũ, không hề có gì cả.

Nếu như thật sự có tiếng bước chân nhưng lại không nhìn thấy người thì chẳng lẽ không phải là người?

Trước có ma quỷ sau có ma trơi, huynh đệ bọn họ thật sự xui xẻo đến mức không thể xui xẻo hơn.

“Đừng quan tâm nữa, ta đếm ba hai một, chúng ta lập tức cùng nhau xông lên phía trước, cho dù là ma hay là quỷ thì đều sợ dương khí, dương khí của chúng ta nặng như vậy, không sao đâu.”

“Được... được...”

“Ba... hai... một.”

Người nọ vừa dứt tiếng hô thì lập tức chạy về hướng đường cũ, tên còn lại đương nhiên cũng nhanh chóng đuổi theo.

Nhưng mà mới chạy được vài bước, một con rắn đen đột nhiên xuất hiện dưới chân hai người, khiến hai người bị vấp ngã.

Hai người bọn họ xông lên quá nhanh, theo quán tính đương nhiên ngã không hề nhẹ.

Khi bọn họ lấy lại tinh thần thì Bạch Quân Quân đã thu chiếc roi ở trên tay lại, chậm rãi đi đến trước mặt bọn họ.

“Các ngươi... là người của Hắc Tri Chu?”

Thiếu nữ kia đứng ở bên đầm nước, phía sau là một rừng ma trơi lóng lánh ánh lên màu xanh lục, nàng mặc một bộ y phục màu đỏ tươi, làn da tái nhợt, ánh mắt âm u lạnh lẽo, giống như ác quỷ đi ra từ địa ngục.

Hai người thấy cảnh tượng đó, lập tức trợn trắng mắt rồi ngất đi.

“...” Bạch Quân Quân không nói gì nhìn hai người bất tỉnh nhân sự, không khỏi thở dài.

Đây là thể loại nhát gan gì thế? Gan có chừng đó mà còn học đòi người ta làm thổ phỉ sao?

Không phải nói là Hắc Tri Chu tuyển chọn người tương đối nghiêm ngặt hả?

Sao tất cả những người hôm qua, hôm nay gặp đều là những tên nhát gan kiểu này?

Bạch Quân Quân tức giận vung roi về phía bọn họ.

Thân thể của hai người đau đớn, đột nhiên bị quất đến tỉnh.

Đầu tiên hai người bọn họ đều bày ra vẻ mặt mờ mịt nhìn nhau một cái, chờ đến lúc thấy rõ người đánh thức mình lại là người mặc y phục đỏ kia, hai người lại vô thức hét lên.

“Quỷ... quỷ núi. Cứu mạng với.”

Quỷ núi là cái gì nữa chứ?

Bạch Quân Quân đen mặt, thật sự hối hận vì đã đánh thức hai người bọn họ, nàng chỉ nên đánh thức một người mới phải.

Bình Luận (0)
Comment