Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 398 - Chương 398. Dẫn Đường

Chương 398. Dẫn đường Chương 398. Dẫn đường

Bạch Quân Quân bị bọn họ làm cho đau đầu, nàng mệt mỏi đỡ trán, một hồi lâu sau mới nói: “Còn kêu nữa ta sẽ giết các ngươi đấy.”

Hai người nghe lời uy hiếp âm u như thế thì lập tức thức thời ngậm miệng, sau đó người này ôm người kia run lẩy bẩy.

Bạch Quân Quân ngồi xổm xuống trước mặt bọn họ: “Hang ổ của các ngươi ở nơi nào?”

“Hả? Ơ?” Bọn họ nhìn nàng, không hiểu ra sao cả.

“Hang ổ của các ngươi, đưa ta đến đó, có thể không giết.”

Thổ phỉ lắc đầu theo bản năng: “Nếu đưa ngươi đến đó thì chúng ta sẽ chết đấy.”

“Nếu không đưa ta đến đó thì các ngươi sẽ phải chết ngay bây giờ.”

“…” Hai người.

Bạch Quân Quân cũng không thèm nói lời vô nghĩa với bọn họ nữa, yên lặng lấy dao găm ra, Chu Quỷ đã lâu không được rời khỏi vỏ, giống như ngửi được hương vị của máu người, toàn thân phát ra ánh sáng lạnh lẽo.

Lúc này rốt cuộc hai người kia cũng không còn lắc đầu điên cuồng như trước nữa, nơm nớp lo sợ hỏi: “Ngươi… ngươi không phải quỷ?”

“Vô nghĩa.” Bạch Quân Quân nhìn bọn họ với vẻ khinh thường.

Hai người thở phào một hơi, khóc không ra nước mắt: “Nói sớm đi, hù chết chúng ta rồi.”

Lúc này hai người này đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn, là người thì tốt rồi, là người bọn họ sẽ không sợ.

“???”

Thêm một lúc lâu nữa cuối cùng hai người này cũng phản ứng lại, kinh ngạc ngẩng đầu: “Ngươi là người?”

Tiếp theo hai tiếng xoẹt xoẹt vang lên, kiếm của hai người đồng loạt rời khỏi vỏ, tư thế như sẽ lập tức chém giết nàng.

Bạch Quân Quân không nói gì mà chỉ đưa Chu Quỷ ra, dễ dàng chém kiếm của hai người này thành hai đoạn.

Đối với Chu Quỷ mà nói, thứ đồng nát sắt vụn thấp kém trên tay bọn họ cũng chẳng khác gì đậu hủ cả.

Hai người nhìn thấy vũ khí không dễ gì mới được phát bị chém đứt thì đều trở nên choáng váng.

“Rốt cuộc thì các ngươi có đưa ta đi không đây? Ta không kiên nhẫn lắm đâu.”

“…Đi.”

Hai người liếc mắt nhìn thanh kiếm đã bị chém đứt một cái, thoáng chốc hiểu được sự chênh lệch giữa mình và thiếu nữ mặc y phục đỏ này.

Bọn họ lập tức trở mình đứng lên, lúc này mới phát hiện phía sau mình còn có một thiếu niên cũng mặc y phục đỏ đang đứng khoanh tay trước ngực, dáng vẻ mỉm cười của thiếu niên kia trông có vẻ không dễ chọc.

Hai huynh đệ âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, may mắn mà bọn họ thức thời, nếu không chỉ sợ vừa rồi nếu chỉ hơi phản kháng thôi thì bây giờ đã trở thành hai vong hồn dưới đao của hai kẻ la sát rồi.

Hai người cam chịu số phận dẫn bọn họ đến địa bàn của Hắc Tri Chu nhưng vừa đi vừa nói: “Hắc Tri Chu của bây giờ đã không phải là Hắc Tri Chu chỉ có tinh anh của năm đó, rất nhiều lưu dân đều gia nhập Hắc Tri Chu, cho dù cậy đông hiếp yếu cũng có thể làm hai người các ngươi mệt đến chết, trước khi đến nơi vẫn xin khuyên các ngươi một câu, đừng có lấy cứng chọi đá nữa.”

Đương nhiên ngoài ý định khuyên bọn họ từ bỏ thì hai người này càng lo lắng chuyện Hắc Tri Chu biết mình dẫn người quay về sào huyện hơt, nếu thế sẽ làm thịt hai người mất.

Dù sao Hắc Tri Chu không bao giờ tha thứ cho kẻ phản bội.

Nghe nói Hắc Cửu đương gia đến đây cũng là vì tiêu diệt kẻ phản bội nhưng mà không biết Cửu đương gia này đã gặp phải chuyện gì mà lại bốc hơi khỏi nhân gian.

Nghĩ đến tòa thành ma quỷ vừa rồi, đáy lòng hai người trở nên lạnh run.

Không biết là do tòa thành ma quỷ này có vấn đề hay là vì hai kẻ la sát này nữa.

Vừa nghĩ đến khả năng phía sau, hai người căng thẳng thần kinh.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li chậm rãi theo sát phía sau bọn họ, thỉnh thoảng hỏi một câu về tình hình của Hắc Tri Chu.

Suốt cả quãng đường, nhờ có hai vị huynh đệ này kể lại mà bọn họ đã biết khá nhiều về những chi tiết của Hắc Tri Chu.

Trước mắt hang ổ của Hắc Tri Chu nằm ở trong một khe núi cách huyện Đại tám mươi dặm về phía Tây, nơi này ba mặt giáp núi, xung quanh có không ít thôn xóm màu mỡ.

Nhưng mà lúc này toàn bộ những thôm xóm đó đã bị Hắc Tri Chu quản lý, cứ cách ba ngày thôn dân lại phải cung cấp đồ ăn thức uống cho Hắc Tri Chu, có như vậy thì Hắc Tri Chu mới đảm bảo mạng sống cho thôn dân.

Nếu thôn dân không làm theo thì sẽ bị tàn sát cả thôn.

Nói tới thành viên của Hắc Tri Chu thì từ một đến chín, tổng cộng có chín vị đương gia, trước mắt ngoài lão Cửu ra thì những người còn lại đều đang ở trong núi.

Bình Luận (0)
Comment