Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 399 - Chương 399. Có Người Nhanh Chân Đến Trước

Chương 399. Có người nhanh chân đến trước Chương 399. Có người nhanh chân đến trước

Bạch Quân Quân càng nghe càng vui mừng, vốn còn lo lắng mấy vị đại kim chủ này đã chạy ra ngoài làm việc, nếu lúc này đều ở trong hang ổ thì tốt rồi, đỡ cho nàng phải đi tìm từng người một.

Tám mươi dặm nói xa chẳng xa mà nói gần cũng không gần nhưng theo tốc độ bước chân của hai này thì chỉ sợ phải đi ba tiếng mới tới, ba tiếng cũng đủ để bọn họ quay về ngủ một giấc rồi.

Cho nên sau khi có được đáp án, Lý Văn Li và Bạch Quân Quân chỉ nói mấy câu với hai người này: “Nếu ta là các ngươi thì ta sẽ lập tức giã từ sự nghiệp khi đang ở trên đỉnh vinh quang, rửa tay chậu vàng. Dù sao nếu lần sau còn nhìn thấy các ngươi ở hang ổ thổ phỉ thì chúng ta nhất định sẽ không nương tay đâu.”

Dứt lời, hai người điểm mũi chân xuống đất rồi nhanh chóng rời đi.

Nhìn thấy Lý Văn Li và Bạch Quân Quân biến mất trong nháy mắt, trong thoáng chốc hai người bọn họ trở nên choáng vàng.

“Chết tiệt, đây… đây là tình huống gì thế?”

“Ca, chúng ta… có phải chúng ta gặp quỷ rồi không?”

Bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái, chỉ cảm thấy những gì gặp phải đêm nay thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Nhìn bốn phía u ám xung quanh, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng kêu của cú mèo, cuối cùng bọn họ không chịu nổi kích thích nữa, chạy về phía huyện Đại.

Cái gì mà sơn tặc thổ phỉ, hảo hán lục lâm gì đó, bọn họ không bao giờ nghĩ đến nữa.

Đây không phải là chuyện mà người làm.

Bây giờ bọn họ sẽ quay về thành, cho dù có phải làm nha dịch cấp bậc thấp nhất cũng chẳng sao cả.

Hai người chạy trốn rất nhanh, dáng vẻ như chậm chút nữa thôi thì sẽ gặp quỷ, khiến rất nhiều chim chóc đang ẩn mình xung quanh hoảng sợ bay tán loạn.

Về phần Bạch Quân Quân và Lý Văn Li, hai người vội vã chạy tới địa điểm mục tiêu theo chỉ dẫn.

Nhưng mà lúc này, hang ổ Hắc Tri Chu mà bọn họ nghĩ đang ngủ say lại vô cùng ồn ào, tiếng binh khí va chạm leng keng ở trong kia vang lên không dứt bên tai.

Trong thoáng chốc hai người có một dự cảm không tốt.

Đáng chết, lại có người nhanh chân đến trước sao???

Hai người bọn họ nhanh chóng chạy vào, lúc này bên trong quả nhiên cực kỳ náo nhiệt.

Theo lẽ thường, nếu sào huyệt thổ phỉ bị chiếm giữ thì hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có hạng người tham sống sợ chết chạy trốn.

Nhưng nơi này lại không giống như vậy.

Lúc này tất cả người của Hắc Tri Chu đều tụ tập ở một chỗ, không biết có cùng tiến lên hay không nhưng tất cả đều đang vây xem, không có bất kỳ ai chạy trốn cả.

Đương nhiên có thể nhìn ra điều này từ hướng bên cạnh, lần này đến khiêu chiến bọn họ là một nhóm vừa nhỏ bé vừa yếu ớt, Hắc Tri Chu cũng không thèm để vào mắt.

Lúc này tất cả người của Hắc Tri Chu đều đang xem kịch, không hề phát hiện có hai người vóc dáng nhỏ bé trà trộn vào.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li tò mò gia nhập đám người vây xem, muốn nhìn thử xem kẻ cướp bát cơm của bọn họ là ai.

Nếu có thể, bọn họ cũng không ngại thuận tay tiêu diệt những kẻ cướp bát cơm của mình chung với những thổ phỉ này luôn.

Dù sao, người cùng nghề gặp người cùng nghề, đâm một đao sau lưng…

Nhưng mà lúc nhìn thấy rõ người ở bên trong thì bọn họ lại ngây ngẩn cả người, người đang chiến đấu hăng hái trong vũng máu không phải A Đao thì là ai?

Người ở trong đám người đúng là A Đao, không hề sai.

Lúc này trên tay A Đao đang cầm Huyền Đấu, một trong tứ đại danh kiếm, đang đánh nhau một chọi một với một đại hán.

Toàn thân Huyền Đấu đen kịt, không hề tỏa ra chút ánh sáng nào cả, dáng vẻ đó tựa như sắt vụn bị cháy xém, nhưng mà nó lại là một vũ khí phòng ngự vô cùng tốt.

Không có thứ gì trên đời này có thể bẻ gãy nó cả.

Vũ khí của đại hán đối diện là một thanh đao to, nếu A Đao chỉ phòng thủ mà không tấn công thì đại hán lại khác, từng đường đao của hắn đều vô cùng hung dữ và mạnh mẽ, từng đao từng đao chém về phía A Đao tựa như mưa đá không ngừng nghỉ.

Nhưng mà cho dù hắn chém như thế nào, A Đao đều có thể thành thạo đỡ những đòn công kích của hắn.

Ngay tại lúc vũ khí va chạm với nhau tóe ra vô số tia lỉa.

Một người mặc áo choàng ở phía sau đại hán thản nhiên nói một câu: “Cẩn thận.”

Đại hán nhận được nhắc nhở, theo bản năng nhìn thoáng qua thanh đao của mình, lúc này mới phát hiện không biết từ lúc nào mà lưỡi đao của mình đã có thêm mấy lỗ thủng.

Bình Luận (0)
Comment