Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 471 - Chương 471. Thật Chẳng Khác Nào Chốn Thiên Tiên

Chương 471. Thật chẳng khác nào chốn thiên tiên Chương 471. Thật chẳng khác nào chốn thiên tiên

Sỏa Tử không trở lại còn được, vừa quay về đã khiến đám người kia tức phát khóc.

Trên tay Sỏa Tử cầm một chén đá bào vị xoài vô cùng hút mắt, hơn nữa hắn còn ăn rất ngon miệng, mặt mày thư giãn, đôi môi mỏng bị sức lạnh của đá bào làm cho đỏ bừng.

Nhưng hắn không chỉ không cảm thấy đau đớn, mà ngược lại còn vô cùng hưởng thụ.

Thất hắn ăn quên cả trời đất, mọi người cũng đồng loạt đẩy nhanh tốc độ.

Bởi vì đẩy nhanh tốc độ, chữ viết cũng xiên chỗ này vẹo chỗ kia, nhưng bọn họ cũng đã sốt ruột muốn chết.

Người thứ hai viết xong trang chữ “đại” tất nhiên là Bạch Táp Táp, sau đó là Thố Tử, tốt xấu gì hắn cũng là người đi theo lão đại học viết chữ lâu nhất trong bảy, tám người kia, dù sao cũng phải lấy được chút thể diện trước bọn họ.

Tiếp theo là Lão Tăng, Bạch Linh Vũ, Tiếu Diện, Tiểu Thiền.

Không ngờ cuối cùng lại là A Đao và Tiểu Sơn đội sổ.

E ngại dâm uy của A Đao, mọi người đều không dám cười lớn, chỉ có thể cười trộm trong lòng.

Cứ như vậy, bất kể là dân bản xứ ở nơi này hay là hai người có xuất thân từ mạt thế, bọn họ đều được ăn chén đá bào đầu tiên trong cuộc đời mình.

Vì muốn phần cho lão Khâu thúc và mấy người kia một chén, Lý Văn Li nói để tự hắn bảo quản, thật ra là ném vào không gian.

Dù sao thì cũng chỉ có không gian mới có thể giữ cho đá bào không tan chảy.

Giữa thời tiết nóng bức kinh người này, sau một ngày vất vả, có thể được ăn một chén đá bào giải nhiệt thì đúng là một niềm an ủi lớn lao.

Hơn nữa, lão Khâu thúc bọn họ tuy làm công nhưng cũng biết ngày hôm qua đám người Lý Văn Li đã làm gì.

Tối hôm qua Lý Văn Li không nói rõ ràng, mọi người tưởng rằng bọn họ chỉ bắt được một tên giặc cỏ mà thôi.

Ai ngờ bọn họ đâu chỉ bắt được một tên giặc cỏ? Bọn họ đã xử lý hẳn tám trăm tên tay sai của Hắc Lục.

Ngoài ra, bọn họ còn đột nhập vào Trung Sơn Huyệt bắt tên Hắc Lục kia ra, nếu không kịp thời xử lý, để Hắc Lục tìm thấy bí kíp hay binh pháp tà đạo gì đó trong Trung Sơn Huyệt, vậy thì thế gian sẽ không khỏi cảnh khốn cùng.

Buổi sáng hôm nay, việc đầu tiên bọn họ làm là tới cổng thành phối hợp tuyên truyền giảng giải cho binh lính cách duy trì kỷ luật, khi quay về lại bắt tay tham gia việc khua chiêng gõ mõ huấn luyện người mới.

Không ngờ nơi này đột nhiên xuất hiện hai mươi mấy người mới, những người mới này đều cao lớn thô kệch giống như bọn họ, có điều trên mặt lúc nào cũng mang thái độ cung kính và khiêm nhường, có vẻ cũng khá dễ ở chung.

Mãi sau này mới biết đây là đám giặc cỏ mà Lý Văn Li bọn họ đưa về đây, đã thành tâm hối cải, muốn quay đầu.

Chẳng trách bọn họ lại có vẻ nghe lời như vậy, thì ra là vì có tiền án.

Nhưng mấy người lão Khâu thúc trước nay đều đối nhân xử thế rất rộng lượng, cũng không làm khó làm dễ vì người ta từng làm chuyện ác, mọi người được đối xử thế nào thì bọn họ cũng được như thế ấy. Hơn nữa, đợt huấn luyện này có không ít việc yêu cầu phải lăn lê bò toài, hàng năm bọn họ rèn luyện ở rừng cây, ắt phải đứng ra đảm nhiệm trước tiên.

Mọi người cũng vì vậy mà càng khâm phục bọn họ hơn.

Vậy mà trước lời khen của mọi người, gia đình lão Khâu đều khiêm tốn xua tay, nhất định không kể công, tranh công.

Vất vả cả một ngày, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi.

Mọi người cưỡi ngựa như bay trở về nhà, đang định nói với Quân Quân cô nương và Hồ ly huynh đệ rằng mấy chuyện thưởng bạc này quánguy hiểm, ai ngờ còn chưa kịp mở miệng đã được cho một chén đá bào vị xoài.

Nhìn chén đá bào màu vàng cam trước mắt, mọi người chớp mắt đã quên mất mình định nói gì, sau khi ăn được một miếng, lại chẳng khác nào rơi vào chỗ sương mù mà không tìm được lối ra.

Món xoài ướp lạnh này quả đúng là hiếm thấy!

Ở thôn bọn họ, có thể thả dưa hấu vào trong giếng lạnh đã là phương pháp ướp lạnh tốt nhất rồi, chứ đừng nói tới mấy thứ như đá bào, đây là thứ mà người của hoàng cung quý tộc mới được hưởng thụ.

Không ngờ ngày hôm nay bọn họ có thể ăn được món này, thì ra hương vị của băng tuyết là như vậy, thật chẳng khác nào chốn thiên tiên.

Khiến cho những lời khuyên bảo nín nhịn cả một ngày trời…

Đều bị bỏ ra sau đầu.

Bình Luận (0)
Comment