Trong lòng Hắc Lục chửi cha mắng mẹ không biết bao nhiêu lần, trước mặt mà đầu này, hắn ta không có gan nói ra mấy lời ấy.
Lý Văn Li và Bạch Quân Quân nhìn Hắc Lục kia một hồi lâu, sau đó mới chậm rãi mở miệng”
“Tảng đá kia có lai lịch thế nào, nếu ngươi ăn ngay nói thật, ta sẽ cho ngươi cơ hội lấy công chuộc tội.”
Ánh mắt Hắc Lục chợt thay đổi, hắn ta cũng biết lúc này không phải thời điểm để nói tới chuyện nghĩa khí.
Hắn ta đã được chứng kiến cách Lý Văn Li tra khảo, hắn là một kẻ điên tàn bạo, là ma quỷ.
Chỉ cần không nghe lời, hắn ta cũng chẳng bất ngờ gì nếu bị Lý Văn Li ném vào ổ rắn đâu.
Vì để cho bản thân có thể chịu hình phạt nặng hơn, Hắc Lục chỉ đành thành thật khai ra tất cả những gì mình biết.
Chuyện về tảng đá này, phải kể từ ngàn năm trước.
Bá chủ của Chung Sơn là một kẻ có đam mê với việc tu tiên, đặc biệt là khi về già, ông ta cực kỳ sợ hãi bệnh tật và cái chết, trường sinh bất lão dường như đã trở thành tâm nguyện cả đời.
Cho nên ông ta tìm kiếm chốn thần tiên ở khắp nơi, sau đó tình cờ gặp gỡ gặp được thành chủ của thành Phục Ba, thành chủ bôn ba ngoài đại dương, thu được rất nhiều báu vật, trong đó có một tảng đá thần kỳ.
Nghe nói này tảng đá có thể cản trở rất nhiều thế lực thần bí, còn có thể khiến cho linh hồn nể sợ, có người nói nó đến từ bầu trời, cũng có người nói đây là trấn hồn thạch tới từ âm tào địa phủ.
Nói tóm lại có rất nhiều lời đồn khác nhau, nhưng không có nhiều thông tin về lai lịch của nó, có điều bá chủ Chung Sơn đã đích thân thử nghiệm, phát hiện ra tảng đá này quả đúng là có khả năng thần kỳ.
Khi đó đi cùng với tảng đá này là hai Dương Vu Sư. Hai vu sư dị tộc kia cùng với yển sư dưới trướng bá chủ Chung Sơn cùng nghiên cứu không quản ngày đêm, cuối cùng phát hiện ra tảng đá này có thể triệu hồi âm binh bí mật.
Chỉ cần dùng cách này để huấn luyện binh lính, binh lính sẽ chẳng khác gì âm binh, sức lực hùng mạnh có thể lấy một địch trăm, khả năng sát thương sẽ vượt xa so với khi xưa.
Bá chủ Chung Sơn còn chưa kịp vui mừng, thành Phục Ba đã phải chịu hình phạt của ông trời, bị vây quanh trong nước lũ.
Các vùng ven biển phía đông tất nhiên phải chịu chung tai họa, bá chủ Chung Sơn vì muốn cứu con dân khỏi hiểm họa, đã dùng tảng đá này để trấn biển, cuối cùng cũng dẹp được họa lũ lụt, cũng nhờ có công trị thủy, ông ta đã đắc đạo thành tiên.
Đương nhiên đây những điều được ghi chép trong sử sách. Thật ra Hắc Lục đã trông thấy trong cuốn sách cổ ẩm ướt kia. Do sự ảnh hưởng của trận lũ lụt tại thành Phục Ba, có rất nhiều nơi đã bị liên lụy, thậm chí ngay cả nơi ở của bá chủ Chung Sơn cũng đã phải chịu ảnh hưởng không nhỏ.
Về sau phương đông bị dịch tả hoành hành, bá chủ Chung Sơn tuổi già sức yếu, bỏ mạng sau ôn dịch ấy.
Khi tất cả những biến cố này xảy ra, vừa hay cách thời điểm thuật điều khiển âm binh được phát hiện bốn mươi chín ngày.
Hậu nhân của bá chủ Chung Sơn cảm thấy tảng đá này là thứ tà vật, bèn hạ táng nó cùng với bá chủ Chung Sơn.
Sau này, nơi ấy cũng bị mọi người liệt vào vùng cấm địa, không dễ tới gần.
Chân tướng sự việc cũng theo bá chủ Chung Sơn xuống mồ, bị thời gian vùi lấp.
Bạch Quân Quân không ngờ tảng đá này lại lưu lạc từ bên ngoài tới đây.
Cho dù nó tới từ châu Âu, châu Mỹ hay là Châu Phi thì cũng không còn quan trọng nữa, đây ắt hẳn là một mảnh thiên thạch tới từ vũ trụ, mang bên trong từ trường rất lớn, có thể sẽ có một vài nhân tố dị biến, cũng có thể thay đổi một vài hình thái gen cơ bản.
Ví dụ như, nó có thể thay đổi mã gen của cơ thể người, khiến cho vi khuẩn sinh sôi nảy nở trong cơ thể. Bên cạnh đó, nó cũng có thể ngăn chặn khả năng phát huy dị năng của nhân loại.
Nếu món đồ như vậy xuất hiện ở thời khải huyền thì hay biết mấy, sẽ có rất nhiều xác sống, thực vật, động vật biến dị được ngăn chặn.
Có nó trong tay, những thực thể biến dị hoàn toàn có thể trở lại trạng thái lúc mới bị lây nhiễm. Thật ra vào thời kỳ sau của thời mạt thế, bọn họ đã phát hiện ra, thật ra chỉ cần ngăn chặn virus sơ cấp ngay từ đầu, không để nó tiến hóa và thống trị, vậy thì chẳng bao lâu sau sẽ kiểm soát được giai đoạn này, nền văn minh nhân loại cũng sẽ được duy trì như cũ.