Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 509 - Chương 509. Thiếu Niên Chơi Đùa Với Lửa

Chương 509. Thiếu niên chơi đùa với lửa Chương 509. Thiếu niên chơi đùa với lửa

Hai người nghi hoặc đưa mắt nhìn nhau, hình như bọn họ từng nghe thấy tên gọi này ở nơi nào đó.

Nhưng mà bây giờ cũng không phải là lúc suy nghĩ.

Không đợi Lý Văn Li lên tiếng, vu sư kia lại lắc đầu: “Không, không thể nào, người của tộc Thôn Hỏa không giống như các ngươi, hơn nữa bọn họ không thể bước ra khỏi lãnh địa của mình.”

“Ít nói nhảm đi, muốn biết thân phận của ông đây thì để mạng lại trước.”

Dứt lời, Lý Văn Li ấn mũi chân xuống đất, bay lên.

Vu sư kia nhìn thấy Lý Văn Li nói đến là đến, không khỏi cảm thấy căng thẳng, liên tục phất tay áo.

Theo động tác của vu sư, thôn dân vốn đang nằm một cách im lặng lại từ từ đứng dậy, dáng vẻ kia không khác với con rối bị điều khiển là bao.

Có thể nhận ra rằng những người này bị cổ trùng trong cơ thể điều khiển mà cổ trùng này lại bị vu sư khống chế cho nên bọn họ trở thành hàng rào bảo vệ của vu sư.

Lý Văn Li nhìn những người này, không khỏi nhíu mày, hắn không quan tâm đến những người khác nhưng phải bảo vệ được Huyện thái gia, nếu không ai phúc đáp công văn cho hắn?

Đang lúc Lý Văn Li cố gắng hết sức để né tránh thôn dân, đột nhiên rất nhiều dây leo mọc ra xung quanh, những dây leo này giống như có ý thức, tự động quấn lấy những thôn dân đang náo loạn, thoáng cái đã trói bọn họ lại.

Có dây leo này giúp đỡ, Lý Văn Li không còn bị người khác quấy nhiễu nữa, hắn nhanh chóng lên tới đài cao, đá bay vu y chỉ bằng một cú đá.

Vu y kia giỏi về thuật cổ trùng nhưng chưa chắc thân thủ đã lợi hại.

Bị Lý Văn Li đá bay chỉ bằng một cú đá, vu y kia ho sù sụ một lúc lâu cũng chưa đứng lên nổi.

Lý Văn Li đang muốn từ từ bước lên trên thì vu sư kia đột nhiên ném cho hắn một ánh mắt sắc bén âm hiểm lại tàn nhẫn.

“Miệt thị người của núi Vu Tổ, chắc chắn phải chết.”

“...” Lý Văn Li không biết nên nói gì, hắn miệt thị núi Vu Tổ lúc nào?

Đang muốn phản bác, đột nhiên nghe thấy phía sau có động tĩnh khác thường.

Lý Văn Li nghiêng đầu theo bản năng, lập tức nhìn thấy bộ xương khô lơ lửng trong không trung kia đã im hơi lặng tiếng bay đến đây.

Hóa ra vu sư ngã trên mặt đất giả vờ yếu đuối là để đánh lạc hướng sự chú ý của hắn nhằm tạo cơ hội cho bộ xương khô kia đánh lén.

May mà Lý Văn Li có tính đề phòng khác hẳn với người bình thường nên mới phát hiện thấy sự khác thường ở phía sau.

Hắn hơi nghiêng người tránh thoát bộ xương khô nhưng làm cho người ta ngạc nhiên chính là bộ xương khô này là do sương mù biến thành, trong nháy mắt Lý Văn Li né tránh kia, nó cũng nhanh chóng điều chỉnh hình dạng rồi lại lập tức ập đến.

Gần như là trong nháy mắt, thiếu niên mặc y phục đỏ đã bị bộ xương khô kia nuốt trọn.

Vu sư mặc áo choàng màu đen lạnh lùng nhếch môi: “Ngươi sẽ phải trả giá đắt vì đã quấy rầy việc chữa trị của ta.”

Chỉ thấy y phục màu đỏ tươi, thậm chí cả khuôn mặt của Lý Văn Li đều bị bộ xương khô màu nâu tro bao phủ, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện đó đâu phải là sương mù gì mà tất cả đều là những con trùng nhỏ chi chít.

Chúng nó tới gần Lý Văn Li rồi điên cuồng gặm cắn nuốt chửng toàn bộ thân thể hắn.

Lý Văn Li bây giờ tựa như một người nhộng bị những con trùng bao phủ.

Vu sư nở một nụ cười nham hiểm tàn nhẫn.

Trừ khi dùng lửa, nếu không sao có thể xua tan đám trùng đó được? Nhưng mà đám trùng nay bao vây quá mức chặt chẽ, một khi đốt cháy thì thiếu niên này cũng sẽ đồng quy vu tận với chúng nó.

Vu sư không lo ngại gì nữa mà điên cuồng cười to: “Không phải ngươi rất lợi hại sao? Không phải biết phun lửa sao? Có bản lĩnh thì đốt luôn chính mình đi. Ha ha ha...”

Đúng lúc hắn đang cười một cách điên cuồng thì thiếu niên bị trùng bao vây cũng đột nhiên phát ra tiếng cười lớn.

“Được thôi...”

Sau khi dứt lời, chỉ thấy toàn thân Lý Văn Li sáng ngời, toát ra ánh lửa nóng bỏng, không gì có thể so sánh được.

Ánh lửa kia giống như toát ra từ trong cơ thể hắn, chỉ trong giây lát đã cắn nuốt sạch sẽ đám cổ trùng đang bám vào trên thân thể hắn.

Vu sư nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, nụ cười cứng đờ trên khuôn mặt.

Hắn khó tin mở to hai mắt nhìn.

Chuyện này... Sao có thể?

Bình Luận (0)
Comment