“Theo như ta tính toán thì các ngươi cũng sắp đến rồi.”
“Các ngươi tới đúng lúc lắm, ngày mai sẽ diễn ra buổi tuần hành của Hoa thần nương nương, nói đến đây các ngươi tuyệt đối không đoán được lần này ai làm Hoa thần nương nương đâu.”
Đám người Bạch Quân Quân còn chưa xuống xe thì chưởng quỹ của quán rượu Đông Thăng đã vui mừng chạy tới trò chuyện với bọn họ.
“Hoa thần nương nương còn có thể là ai được chứ? Không phải là tiểu cô nương của huyện Anh sao?”
“Không không không, Hoa thần nương nương lần này là Hàm Anh Vương phi, Văn Nhân Phinh Đình.”
“Từng là thiên hạ đệ nhất tài nữ đấy.”
“Phi phi phi, cái gì mà từng chứ, bây giờ thiên hạ đệ nhất tài nữ đã chết, đương nhiên Hàm Anh Vương phi chính là thiên hạ đệ nhất tài nữ đương nhiệm, dân chúng đều nói như vậy.”
Bạch Quân Quân ở phía sau lắng nghe một cách thích thú, ngay cả Bạch Táp Táp cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Văn Nhân Phinh Đình, là nữ nhi của Tể tướng trước đây, bây giờ là nhị Hoàng tử phi.
Năm đó ở cố đô, hai người không ưa nhau lắm, dù sao cũng ở trong một vòng giao thiệp, đều muốn lấy cái danh đệ nhất nên đương nhiên cũng đối đầu với nhau rất nhiều lần.
Cuối cùng do Bạch Quân Quân thông minh từ bé, lại là đệ tử của Đan Hạc tiên sinh nên thanh danh thoáng cái đã tăng cao, Văn Nhân Phinh Đình thua cuộc một cách đáng tiếc.
Đương nhiên đây chỉ là chuyện năm đó.
Bây giờ Bạch Dương Thị bị diệt, Văn Nhân Phinh Đình lại thuận lợi gả cho nhị Hoàng tử, nói ra thì người thắng lợi thật sự có lẽ là Văn Nhân Phinh Đình.
Ít nhất xem tình hình hiện tại thì cuộc sống của Văn Nhân Phinh Đình tốt hơn nàng rất nhiều.
Hơn nữa, năm đó nhị Hoàng tử dựa vào vị trí địa lý độc đáo của huyện Anh mà nhanh chóng chiếm lĩnh khu vực gần trung tâm Trung nguyên trong lúc hỗn loạn, thậm chí khống chế luôn cố đô.
Sau đó trong cuộc hỗn chiến của các Hoàng tử, nhị Hoàng tử đã tắm máu triều đình, bây giờ phần lớn những người hắn đang nắm giữ trên tay là cựu thần hơn nữa những cựu thần này cũng đều trung thành với hắn.
Giống như Tể tướng trước đây.
Cũng chính bởi vì nhị Hoàng tử ổn định cựu thần đúng lúc cho nên cố đô phòng thủ kiên cố, cho dù tam Hoàng tử ở đất Đông có ngoại công, cữu cữu trợ giúp, đại Hoàng tử ở đất Tây cũng như hổ rình mồi nhưng trong khoảng thời gian ngắn vẫn không làm gì được nhị Hoàng tử.
Tiểu nhị ở nơi này không ngờ phía sau A Phú, A Quý còn có mầy người đồng hành xa lạ.
Mấy tiểu nhị nhớ lại rằng nửa tháng trước kia Diêm chưởng quỹ cũng từng điều người đến bên này, bọn họ như vỡ lẽ, lên tiếng hỏi.
“Đây là người mới điều đến cho chưởng quỹ mới sao?”
A Phú, A Quý hàm hồ đáp: “Xem như thế đi, các huynh không nên hỏi nhiều về chuyện của cấp trên như vậy.”
“Chúng ta cũng chỉ quan tâm chút đỉnh thôi mà, các vị khách quý bôn ba vất vả cả quãng đường rồi, hai ngày này cứ nghỉ ngơi cho tốt, qua lễ Hoa thần rồi hẵng đi.”
Tiểu nhị tiếp đón mấy người Bạch Quân Quân rất lịch sử chu đáo, đưa bọn họ đến một căn viện riêng của quán rượu Đông Thăng xong mới thôi.
Viện này được chuẩn bị riêng cho các chưởng quỹ đi từ Bắc chí Nam, Diêm chưởng quỹ cũng sẽ ở lại đây khi ra ngoài làm việc.
Bạch Quân Quân không ngờ thế lực của Diêm chưởng quỹ này lại phân bố rộng như thế, chắc hẳn ở cố đô cũng có sản nghiệp của nàng ta.
Một nữ tử mà có thể tạo ra một vùng trời như vậy trong thời buổi loạn lạc thế này, nàng ta mới thật sự xứng với danh xưng thiên hạ đệ nhất kỳ nữ.
Nói thật so với Diêm chưởng quỹ, kiểu người chỉ biết múa bút hành văn như nguyên chủ thật sự không gánh vác nổi danh xưng thiên hạ đệ nhất.
Nhưng mà mọi người không còn tiếp tục trò chuyện về chủ đề Hoa thần nương nương nữa, Bạch Quân Quân cũng chỉ có thể tạm thời đè xuống.
Căn viện này rất rộng rãi, phòng cũng rất nhiều.
Nhưng mà mọi người vẫn dựa theo thói quen dừng chân để sắp xếp.
Tỷ muội Bạch Quân Quân một phòng, Lý Văn Li và Bạch Linh Vũ một phòng, còn lại A Đao vẫn ở một phòng như cũ, Tiếu Diện và Lão Tăng ở chung, Tiểu Thiền và Thố Tử ở chung.
Mọi người phân chia phòng xong xuôi trong thời gian ngắn nhất rồi vội vàng đi ra ngoài.
Dù sao đối với bọn họ mà nói, sự náo nhiệt ở bên ngoài là giấc mộng từ lâu lắm rồi.