Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 538 - Chương 538. Là Động Tâm Sao?

Chương 538. Là động tâm sao? Chương 538. Là động tâm sao?

Ánh mắt này dường như muốn hấp hay là chiên dầu nàng lên vậy.

Bạch Quân Quân nhạy bén xoa xoa đôi bàn tay vì nổi da gà, dự định cách xa tên này một chút.

Nàng phòng bị hỏi một câu: "Làm gì vậy?"

Lý Văn Li bị Bạch Quân Quân hỏi lôi suy nghĩ trở lại, rất có thâm ý nhìn thoáng qua Bạch Quân Quân, không nói gì, dường như còn đang cân nhắc cái gì đó, một lúc lâu sau mới mở miệng.

"Đại tiểu thư..."

Hắn muốn nói lại thôi.

"Làm gì vậy?" Bạch Quân Quân nhịn không được nhíu mày.

Nhìn đại tiểu thư nửa ngày, Lý Văn Li lắc đầu dẫn đầu đứng dậy.

"Đi thôi đại tiểu thư, mình về đi tìm bọn họ."

Bạch Quân Quân hoài nghi nhìn thoáng qua hồ ly, luôn cảm thấy hắn kỳ lạ chỗ nào đó: "Ngươi không sao chứ?"

"Có chuyện gì?" Lý Văn Li hỏi ngược lại.

"Nhìn ngươi là lạ." Bạch Quân Quân cũng thành thật.

Lý Văn Li nhếch miệng cười một tiếng: "Ta chẳng qua là cảm thấy đại tiểu thư như này, rất xinh đẹp."

"..." Bị Lý Văn Li nói kiểu này, Bạch Quân Quân sửng sốt một chút, đáy lòng ẩn hiện toát lên một tia thẹn thùng.

Nhìn thấy Bạch Quân Quân hiếm khi ngại ngùng, Lý Văn ly nhịn không được mở miệng.

"Đại tiểu thư... Nghĩ tới vấn đề kết hôn sao?"

"Hả?"

Lý Văn Li hỏi một câu không đầu không đuôi khiến Bạch Quân Quân bối rối, vô ý thức lắc đầu.

"Người ở mạt thế, đoạn tuyệt với tình yêu."

"Ha ha!"

Lý Văn Li bị đại tiểu thư trịnh trọng đàng hoàng khiến cho bật cười, làm sao bây giờ đây? Bọn họ giống nhau như thế, tam quan đúng nhịp như thế.

Thật vất vả khiến cho suy nghĩ của mình gãy mất lại dao động.

Nhưng trước mắt thù nước hận nhà rối bời, cho dù hắn nhắc đến, đại tiểu thư cũng sẽ coi hắn bị bệnh thôi.

Lý Văn Li bất đắc dĩ thở dài, quyết định tạm thời đè xuống ý nghĩ trong lòng, chỉ nói: "Đi thôi."

Hai người vì để tìm chỗ vắng người để thả đèn, dường như đã đi tới điểm cuối của huyện Anh.

Từ nơi này trở về dọc theo đường còn có thể nhìn ngắm phong cảnh thưởng thức đèn bờ sông, cũng vẫn có thể coi là lãng mạn.

Bạch Quân Quân đứng dậy đi theo hắn cùng nhau trở về, nhưng cả đường trở về Lý Văn Li đều đi ở phía trước, mặc dù thỉnh thoảng vẫn sẽ quay đầu nói với nàng mấy câu, nhưng Bạch Quân Quân vẫn như cũ cảm thấy là lạ.

Về phần kỳ lạ chỗ nào, trong chốc lát nói không rõ được.

Không bao lâu, đã đến cầu Danh Sĩ.

Cây cầu kia chính là kiến trúc tiêu biểu của huyện Anh, ở một đầu cầu danh sĩ có một cái đình hình bát giác, lễ hoa thần hàng năm Hàm Anh vương nhất định sẽ mời những danh sĩ ở đây nâng cốc nói chuyện vui vẻ, cùng nhau làm thi từ ca phú vì hoa thần nương nương.

Thiên hạ bao nhiêu tài tử, đều ở đây làm thơ mà vang danh thiên hạ.

Dần dà, nơi này gọi là cầu Danh Sĩ.

Ngày mai đình bát giác mới tiến hành hội thi từ, hôm nay trọng điểm là thả đèn ở bờ sông.

Thượng du bờ sông đèn xuôi dòng mà xuống, chắc chắn sẽ hội tụ đến nơi này, thế là một đoạn vùng nước này gần như là nơi đẹp nhất huyện Anh.

Chỉ thấy mặt nước rộng lớn ngập tràn đèn thả sông, những chiếc đèn thả sông này hình dáng khác nhau màu sắc cũng khác biệt, hội tụ đến cùng một chỗ, lại trở thành hình ảnh ánh sáng lớn nhất đẹp nhất, thậm chí so với bầu trời đầy sao còn chói mắt hơn.

Người lớn trẻ con đều đang nhìn đèn thả sông, ngay cả các quý nhân cũng đi ra ngoài ngắm nhìn đèn thả sông.

Nơi này tiếng người huyên náo vô cùng náo nhiệt.

Bạch Quân Quân đi trong đám người, chỉ cảm thấy quanh mình người người nhốn nháo, trong chốc lát đã bị bao phủ trong đám người, Lý Văn Li ở đâu căn bản không nhìn thấy rõ nữa.

Đang lúc Bạch Quân Quân từ bỏ ngắm đèn, chỉ cầu có thể xuyên qua đám người để về quán rượu, một bàn tay thon dài tới, kéo cổ tay nàng lại.

Bạch Quân Quân ngẩng đầu, chỉ thấy hồ ly đi ở phía trước không biết lúc nào đã quay lại rồi, hắn cười nhéo cổ tay Bạch Quân Quân: "Thiếu chút nữa lạc mất ngươi rồi, đến lúc đó cần phải làm sao bàn giao với Táp Táp và Tiểu Vũ chứ."

Bình Luận (0)
Comment