Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 539 - Chương 539. Một Bát Hoành Thánh

Chương 539. Một bát hoành thánh Chương 539. Một bát hoành thánh

Dứt lời, Lý Văn li dùng sức kéo nàng ra khỏi đám người.

Vóc dáng của Lý Văn Li rất cao, dựa vào ưu thế chiều cao mà mở ra một “con đường thênh thang” ở trong đám người đông đúc đang di chuyển.

Có người dẫn đường bằng xương bằng thịt như Lý Văn Li, Bạch Quân Quân không còn phiền não nữa, cứ đi theo Lý Văn Li là tốt rồi.

Nhưng mà nhìn thấy bóng lưng và cả bàn tay đang kéo lấy tay nàng của hắn, trái tim của Bạch Quân Quân không thể khống chế được mà buông lỏng.

“Suýt chút nữa là đánh mất ngươi rồi.”… Từng có những lúc khi cận kề cái chết hết lần này đến lần khác ở mạt thế, nàng cũng từng nghĩ tới, nếu có một người có thể tới cứu nàng lúc nguy nan thì tốt rồi.

Nhưng mà nàng cũng biết, suy nghĩ ỷ lại vào người khác rất nguy hiểm, sớm hay muộn cũng sẽ chết.

Vì căn cứ Bạch Hùng, từ rất lâu trước kia Bạch Quân Quân đã đoạn tuyệt với tình yêu, không ngờ rằng trong khoảng thời gian này bởi vì sự trêu chọc vô ý của Hồ Ly mà trái tim nàng ba lần bốn lượt đập nhanh.

Bạch Quân Quân âm thầm sờ vào vị trí trái tim mình, cố gắng cảnh cáo bản thân không được hồ đồ.

Hai người cứ như vậy, mỗi người đều ôm một suy nghĩ riêng mà chen chúc trong đám người, không lập tức rời khỏi cầu Danh Sĩ náo nhiệt.

Trên chợ, phần lớn những người bán hàng rong đều bán thêm mặt nạ và hoa tươi, có lẽ là nỗ lực cuối cùng cho cuộc tuần hành vào ngày mai.

Nhưng mà lúc này sự chú ý của mọi người không còn đổ dồn vào những người bán hàng rong nữa mà tất cả đều tụ tập ở bờ sông ngắm đèn.

Vì thế khu chợ vốn vẫn luôn đông đúc người qua kẻ lại trở nên rộng rãi hơn.

Lúc này Lý Văn Li mới buông Bạch Quân Quân ra, cười nói: “Bọn họ trở về tất nhiên sẽ đi ăn khuya, chúng ta ở đây nhất định có thể đợi được.”

Đang nói thì một mùi hương khiến người ta ngứa ngáy bay tới, ngửi kỹ hơn thì thấy có hương ngọt thơm của cá nhưng lại không phải là cá, trong thoáng chốc hai người bị mùi hương này hấp dẫn sự chú ý.

Thức ăn ngon trước mặt, những tình cảm phong phú dao động trong lòng Bạch Quân Quân bị quẳng ngay ra sau đầu, nàng chỉ phục tùng bản năng, theo mùi hương đi tới trước mặt một quán hàng rong nhỏ.

Người bán hàng là một đôi phu thê già, bà cụ đang nghiêm túc gói đồ, mà ông cụ thì lại đang vớt đồ ở trước nồi hơi.

Bạch Quân Quân tò mò đi qua nhìn thử, chỉ thấy ông cụ vớt ra mười viên bột trắng mập ú, số bột trắng này được đặt vào trong một cái bát to, phía trên còn có một ít rau củ màu nâu cùng với váng dầu và hành lá đang lơ lửng.

Mùi hương đó bay ra từ trong cái bát to này.

Ông cụ và bà cụ nhìn thấy một đôi nam nữ xinh đẹp xứng đôi vừa lứa đứng ở trước quầy hàng thì không khỏi cười xởi lởi hỏi: “Tiểu công tử, tiểu nương tử, có muốn gọi một bát hoành thánh ăn thử không?”

“Hoành thánh?” Hai kẻ quê mùa tỏ vẻ như chưa từng ăn.

Bà cụ cười vui vẻ bảo bọn họ ngồi xuống nếm thử.

Hai người liền tự giác đi đến trước một chiếc bàn rồi im lặng ngồi xuống.

Ông cụ kia bưng hoành thánh đã làm xong cho khách ở một bàn khác, lúc này mới chậm rãi trở lại trước quầy hàng, cười nói với hai người Lý Văn Li: “Đừng sốt ruột, bây giờ chuẩn bị làm cho hai người đây.”

Nói xong lập tức giục bà cụ nhanh chóng gói hoành thánh.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li chỉ từng thấy hoành thánh ở trong cuốn sách viết về các loại mỳ chứ chưa từng tận mắt nhìn thấy hoành thánh sống, vì thế bọn họ vô thức đứng dậy xem.

Cũng may đôi phu thê già nhà người ta không so đo hai người vô lễ đến học trộm mà vẫn cười vui vẻ trò chuyện với bọn họ.

Lúc này Bạch Quân Quân mới thấy rõ, hóa ra thứ bà cụ cầm trong tay chính là vỏ ngoài, trước mặt bà ấy có một chiếc bát to, bên trong là thịt băm đã được trộn sẵn, nhìn thì có vẻ như là thịt lợn, mà bên trong nhân thịt đó còn có một loại thịt khác trắng trắng trong suốt, nhìn không ra là thứ gì.

Hai người cũng không ồn ào, cứ im lặng như vậy nhìn bà cụ gói hoành thánh, chờ đến lúc bà ấy gói xong hai mươi cái, ông cụ lập tức lấy túi lưới thả số hoành thánh đó vào trong nước súp, chẳng bao lâu sau hoành thành chìm dưới đáy nồi lại nổi lên.

Bình Luận (0)
Comment