Mọi người vừa nhìn sang liền trông thấy canh nấm đã chín, chất lỏng màu trắng sữa không hiểu sao lại cực kỳ hấp dẫn, cả nhóm không khỏi chép chép miệng.
Bọn họ đi bộ gần như cả một đêm và thêm cả một buổi sáng nữa, quả thật vô cùng vất vả nhưng vừa rồi bị cảnh tượng ở bờ sông ảnh hưởng mà ăn uống không vào. Song trải qua sự việc bị thổ phỉ tập kích bất ngờ, sau khi bị hoảng sợ vì thiếu chút nữa mạng sống đã không còn rồi lại chuyển nguy thành an, trong thoáng chốc tất cả mọi người đều cảm thấy bụng đói kêu vang.
Mùi hôi thối của xác chết gì đó, trước mặt những người vừa trải qua sống chết cũng không còn quan trọng nữa.
Chỉ cần người một nhà có thể khỏe mạnh sống sót thì đừng nói canh nấm, cho dù chỉ uống mỗi nước suối thôi bọn họ cũng không thèm để ý.
Cho nên trong nháy mắt nhìn thấy nồi canh nấm sôi sùng sục này, tất cả mọi người đều tự giác xem nhẹ việc nước có vấn đề gì hay không.
Lão Khâu thúc dùng ống trúc làm cho mỗi người một cái bát giản dị, mọi người trịnh trọng nhận lấy canh nấm thuộc về riêng mình, trên khuôn mặt đều lộ ra vẻ thần thánh.
Sau khi dùng hết chút ít gia vị cuối cùng còn sót lại khi nướng thịt, bát canh nắm này không muối không dầu, chỉ rắc một chút hồ tiêu phơi khô vào để trang trí.
Tuy nhiên bản thân nấm đã thơm ngon, có hồ tiêu làm tăng hương vị nên càng thơm ngon hơn.
Trong khoảnh khắc mọi người uống canh nấm vào trong bụng, hương vị thơm ngon đến mức thiếu chút nữa đã nuốt luôn đầu lưỡi.
Bát canh nấm này chính là món canh thơm ngon mềm mịn ngon lành nhất mà bọn họ từng được ăn trong đời.
Mọi người không thể tưởng tượng nổi nhìn bát canh này, người nào người nấy đều đang cảm khái vì sao lại ngon như thế.
Khâu Tam phản ứng nhanh nhất, hắn đặt bát canh xuống, mở túi nước ra uống một ngụm.
Kết quả bị mùi vị của loại nước này làm cho hoàn toàn kinh ngạc.
Loại nước này thật sự rất tinh khiết, rất ngọt thơm.
Hắn khó có thể tin uống thêm một ngụm nữa.
Mọi người thấy hắn không ăn canh mà lại chạy đi uống nước thì không khỏi cảm thấy kỳ lạ: “Con làm cái gì vậy?”
“Sơn thần thổ địa gia gia của ta ơi, ông trời của ta ơi! Ngon quá đi mất, nước này ngon quá đi mất thôi.”
Lão tam nói năng lộn xộn, thổi phồng mùi vị của loại nước này.
Vì thế mọi người cũng nghi ngờ uống một ngụm theo hắn, kết quả đều nhận được một câu trả lời giống nhau.
Lúc này rốt cuộc bọn họ cũng hiểu được vì sao canh nấm này lại thơm ngon như vậy.
Lão Khâu thúc vui mừng nói: “Xem ra chúng ta tìm được báu vật rồi, đợi lát nữa chúng ta đi chặt thêm mấy ống trúc nữa, lấy thêm nhiều nước hơn mang theo trên đường.”
“Được.”
Tất cả mọi người cực kỳ vui mừng, nhờ có thứ “nước tiên” này mà cuộc tập kích bất ngờ vừa nãy cũng trở nên không còn kinh khủng như vậy nữa.
Mà toàn bộ quá trình Bạch Quân Quân đều nghiêm túc vùi đầu ăn canh nấm.
Trong khoảng thời gian này bọn họ cũng thường xuyên nấu canh nấm, thậm chí trong canh nấm trước đây ăn còn có cá nhưng mà ngay cả canh nấm cho thêm cá cũng không thơm ngon bằng canh nấm không có đồ gia vị gì trước mắt này.
Nàng cũng không ngờ nước tinh chế ra từ trong cỏ cây lại ngọt ngon như vậy.
Nơi này quả nhiên là trạm sạc điện di động cỡ lớn của nàng.
Chẳng những có nguồn năng lượng cuồn cuộn không ngừng mà còn có thực vật và nước cuồn cuộn không ngừng.
Nếu mạt thế cũng có tài nguyên như vậy thì tốt rồi.
Phải biết rằng ở mạt thế, nàng không dám uống nước tinh chế ra từ thực vật biến dị mà nhất định phải giao lại cho người có dị năng hệ Thủy để tinh chế lại lần nữa.
Sau khi người có dị năng hệ Thủy tinh chế thì chất lỏng chiết xuất ra từ trong cây cối mới chính thức chuyển hóa thành chất dinh dưỡng hoặc nước dùng thường ngày.
Quá trình này phức tạp khó lường, làm cho nguồn năng lượng đó trở nên cực kỳ đắt đỏ, người thường vốn không thể dùng nổi.
Cân nhắc đến việc giữa trưa ánh nắng mặt trời sẽ càng gay gắt hơn, vả lại trên quãng đường tương lai, lưu dân tiến hành những cuộc tập kích bất ngờ như vậy sẽ càng ngày càng nhiều.
Cho nên lúc nghỉ ngơi thì phải nhanh chóng nghỉ ngơi, chỉ có duy trì thể lực thì mới có thể đối phó với những tình huống đột ngột có thể xảy ra bất kỳ lúc nào.
Bây giờ là khoảng một giờ, Bạch Quân Quân bảo mọi người nghỉ ngơi đến ba rưỡi lại tiếp tục đi, dù sao khoảng thời gian này tương đối nóng, trước tiên phải tránh nóng đã, chờ đến lúc ánh nắng mặt trời không quá gay gắt nữa rồi lại đi tiếp, tám chín giờ tối sẽ tìm một chỗ nghỉ ngơi, ăn uống rồi ngủ.