Đầu bếp trong cung đồng hành với đội ngũ, nhưng mỗi một lần đầu bếp đều phải đến nơi nghỉ ngơi đóng quân trước, sau đó ngựa không ngừng vó vì nàng ta nhóm lửa nấu cơm.
Loại cơm canh này Bạch Quân Quân đã từng lĩnh giáo, nhạt nhẽo vô vị, dưỡng sinh làm chủ, phần lớn là đun nhừ.
Nguyên nhân chính là như thế, nên cũng tốn nhiều thời gian vô cùng.
Mỗi lần đám Bạch Quân Quân đã ăn lăng giá nướng thịt nướng, đồ ăn của Văn Nhân Phinh Đình còn chưa làm xong.
Chờ đến khi Văn Nhân Phinh Đình đi thúc giục, thịt nướng của Bạch Quân Quân cũng có thể ăn, mà lúc này mùi thịt nướng thơm phức bay tới, có sự so sánh này, Văn Nhân Phinh Đình làm gì còn muốn ăn đồ trong bát?
Lần một lần hai Văn Nhân Phinh Đình còn có thể nhẫn nhịn, sau ba ngày Văn Nhân Phinh Đình cũng nhịn không được nữa, nàng ta đập đũa xuống mặt bàn bốp một tiếng.
"Bọn họ còn đang nướng thịt?"
"Vâng." Điểm Hồng vẻ mặt tràn đầy khó xử.
Nàng ta vô cùng hiểu được tâm trạng của vương phi, những ngày này đừng nói vương phi, ngay cả bọn họ cũng đều bị đội ngũ của Bạch Quân Quân tra tấn.
Lúc bọn họ vất vả tiến lên, những người này ở trong xe ngựa cười cười nói nói, lúc bọn họ vất vả hầu hạ chủ tử ăn cơm, những người này ở đây dã ngoại ăn như gió cuốn, lúc bọn họ hầu hạ chủ tử ngủ, những người này cũng thoải mái nằm ngáy o o.
Nói tóm lại, bọn họ mặc dù chẳng hề làm gì, nhưng lại dẫm chính xác vào dây thần kinh nhạy cảm của mọi người.
Một đám người hầu gái thị vệ không ngừng kêu khổ.
"Gọi Bạch Quân Quân tới gặp ta." Văn Nhân Phinh Đình đen mặt nói.
"Chủ tử..." Điểm Hồng có chút bận tâm.
"Yên tâm đi, nàng còn có giá trị lợi dụng, ta sẽ không giết nàng." Văn Nhân Phinh Đình tỉnh táo nói.
Lúc này Điểm Hồng mới yên lặng lui ra.
Lúc đó Bạch Quân Quân đang gặm sườn dê, mùi thơm cay của sườn dê nướng thì là, khó khăn lắm mới ra lò hương vị tươi ngon cực kì.
Nàng vừa ăn một miếng, Điểm Hồng lại tới.
Những ngày gần đây, mặc dù mọi người đi cùng nhau, nhưng trước đó Bạch Quân Quân đã nói bọn họ tự cấp tự túc, Văn Nhân Phinh Đình thật sự không để ý đến bọn họ.
Từ đó đến nay cũng là ba ngày, Điểm Hồng lần đầu tiên đến đội ngũ phía sau.
Nói ra thì, trong đám người này, cũng chỉ có Bạch Quân Quân có chút giao tình với Điểm Hồng.
Cho nên Bạch Quân Quân nhìn thấy Điểm Hồng tới, chỉ có thể làm đại biểu thân thiện vẫy tay: "Điểm Hồng tiểu tỷ tỷ ăn hay chưa, có cần phải tới điểm?"
"..." Điểm Hồng nghe cái tên mới này, thật không biết nên nói cái gì cho phải.
Một lúc lâu sau nàng ta mới hành lễ với Bạch Quân Quân: "Đa tạ Bạch cô nương nô tỳ đợi lát nữa rồi ăn, chủ tử mời ngài đến một chuyến, vất vả cho Bạch cô nương rồi, xin thứ lỗi."
"Hiện tại?"
"Vâng." Điểm Hồng cụp mắt gật đầu.
Bạch Quân Quân bất đắc dĩ đứng dậy.
Lúc này, Lý Văn Li cho nàng mấy miếng sườn dê, Bạch Quân Quân nhìn bàn tay trơn bóng, đang suy nghĩ có nên mang theo hay không.
Điểm Hồng đã thân mật thò tay, giúp nàng nhận lấy.
Tựa hồ đối với nàng mà nói, phục vụ người khác chắc là đã khắc sâu vào xương cốt.
Bạch Quân Quân nở nụ cười với nàng ta, lúc này mới đi về phía chiếc xe ngựa xa hoa nhất quân doanh.
Lúc đó Văn Nhân Phinh Đình đang ngồi trên xe, Bạch Quân Quân đi tới, nha hoàn giữ cửa hành lễ với nàng, nhưng trong mắt lại tràn đầy khinh thường.
Dù sao nữ tử trước mắt ăn mặc bình thường, trong tay còn đang cầm sườn dê rất là bất lịch sự.
Tồi tệ nhất là những ngày này chính là thịt nướng của bọn họ khiến cho mọi người ăn cái gì cũng thấy nhạt nhẽo vô vị.
Thị vệ đi ở phía sau còn có thể thỉnh thoảng đi ăn hai miếng cho đỡ thèm một chút, nhưng đối với thiếp thân nữ tỳ mà nói, những thứ này lại là đụng cũng không thể đụng vào.
Dù sao một khi ăn sẽ chạm phải mùi vị khác thường, chủ tử ngửi được sẽ không vui.
Bạch Quân Quân không nhìn tiểu nha đầu đang oán niệm, trực tiếp đi vào trong xe.
Lúc này Văn Nhân Phinh Đình ngồi ở ghế chủ vị, bàn dài trước mặt của nàng ta bày mười món ăn, mặc dù không tinh xảo như cung yến hôm đó, nhưng vẫn cầu kỳ như cũ.