Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 563 - Chương 563. Có Vài Bí Mật Không Thể Nói

Chương 563. Có vài bí mật không thể nói Chương 563. Có vài bí mật không thể nói

Người này… Sao lại như vậy chứ, kỳ kỳ quái quái.

Dì cả đến chơi đấy à?

Bạch Quân Quân cũng hết cách, nàng đứng dậy, lại tiếp tục lấy nửa cái sườn dê từ mâm thức ăn, vừa gặm vừa đi ra ngoài.

Điểm Hồng ở bên ngoài đang cầm trên tay chén sườn dê đợi Bạch Quân quân, nhìn thấy ra ngoài liền tươi cười đưa sườn dê cho nàng.

Bạch Quân Quân phất tay nói: “Chủ tử nhà ngươi mời ta dùng bữa, ta trách chuyện đồ ăn nàng ta mời khó ăn, có qua có lại, ta cũng sẽ chiêu đãi nàng ta món sườn dê ngon nhất, ngươi bưng tới chỗ nàng ta đi.”

Dùng cách này để đáp trả mới hả dạ, phải để cho nàng ta biết cái gì mới là mỹ vị!

Bạch Quân Quân nhàn nhã rời đi.

“…” Điểm Hồng thoáng nhìn sườn dê trong tay, nhất thời không biết có nên mang vào bên trong hay không.

“Mang vào đây.” Văn Nhân Phinh Đình lại lên tiếng.

Lúc này Điểm Hồng mới hoàn hồn, vội vàng bưng sườn dê vào trong.

Nhìn khay đồ ăn trống không trước mắt mình, Điểm Hồng có chút kinh ngạc: “Vậy… Nô tỳ lập tức sai người vào đây dọn dẹp.”

“Đợi chút đi, mau nói cho ta biết khi ngươi đi tìm nàng ta đã xảy ra chuyện gì.”

“Thưa vâng.” Điểm Hồng đảo mắt nhìn quanh, cuối cùng vẫn kể lại mọi chuyện xảy ra vừa rồi, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, bao gồm cả những chi tiết như ai đó đang làm gì.

Văn Nhân Phinh Đình nghe vô cùng nghiêm túc.

Điểm Hồng nói xong lại hỏi: “Chủ tử, vậy chén sườn dê này…”

“Đặt xuống đi.” Văn Nhân Phinh Đình nhàn nhạt đáp.

“Vâng ạ.” Điểm Hồng đặt sườn dê xuống, sau đó cúi đầu lui ra ngoài.

Văn Nhân Phinh Đình đưa mắt nhìn sườn dê đã được nướng chín vàng.

Nghĩ món này là do Lý Văn Li nướng, thậm chí còn nghe được Bạch Quân Quân sắp tới đây, bèn lẳng lặng múc một chén cho mình.

Văn Nhân Phinh Đình không kìm lòng được mà mỉm cười.

Hắn… Có phải cũng còn nhớ rõ hay không.

Khi đám tỳ nữ vào trong thu dọn chén đũa, bọn họ trông thấy mâm đồ ăn sạch bách đã lâu chưa từng gặp, một cái khay trong số ấy còn chất đầy xương.

Nhưng đám tỳ nữ cũng không nghĩ nhiều, lẳng lặng thu dọn mâm đồ ăn, sau đó lui xuống.

Điểm Hồng đưa mắt nhìn mấy khay thức ăn kia, vẻ mặt lo lắng.

Bên kia, Bạch Quân Quân ăn mười bàn thức ăn chán ngấy, trở về với vẻ mặt chán chường.

Lý Văn Li thấy thái độ của nàng như vậy thì không nhịn được mà bật cười: “Đã múc một chén đem qua cho ngươi rồi cơ mà, sao vẫn mặt ủ mày chau như vậy hả?”

“Đừng nói nữa.” Bạch Quân Quân buồn bực.

Đám người A Đao yên lặng vểnh tai lên hóng chuyện, Bạch Quân Quân thấy vậy thì không mắng nữa.

“…” Đám người A Đao không nói nên lời, nhìn Bạch Quân Quân úp úp mở mở, ai nấy đều vô cùng khó hiểu.

Đại tiểu thư cũng đã nói ra miệng rồi, vì sao không nói hết một lèo cho xong, đúng là khiến người ta ăn không ngon ngủ không yên mà.

Bạch Quân Quân thấy vậy mới hạ giọng trả lời: “Những thứ đồ ăn trong cung đình đó thật là tệ không nói nổi, ta ăn mà chán muốn chết.”

Lý Văn Li mỉm cười cắt cho Bạch Quân Quân một miếng sườn dê nho nhỏ, lúc này nàng mới thoải mái ngồi xuống thưởng thức sườn dê.

Lượng thức ăn trong mười khay đồ ăn kia của Văn Nhân Phinh Đình cũng không nhiều lắm, Bạch Quân Quân chỉ ăn tới lưng lửng dạ. Ăn xong mấy thứ đồ ấy rồi quay về đây ăn mấy món chua cay đủ vị này, quả thực ngon như tới thiên đường.

Nàng từ tốn ăn sườn dê, vẻ mặt say mê như mất hồn.

Nói đến đám hạ nhân của Văn Nhân Phinh Đình, bọn họ không thể chậm chạp hơn được nữa, vương phi chẳng mấy khi muốn đi dạo, ăn xong bữa trưa, vương phi muốn ngủ trưa, vào ban đêm, vương phi lại muốn dựng trại rửa mặt… Nói tóm lại, thời gian đi đường gần như bằng với thời gian nghỉ chân.

Đối với Bạch Quân Quân thường xuyên bôn ba khắp chốn mà nói, nàng cảm thấy như bọn họ đã chậm chạp tới nỗi sắp mọc nấm đến nơi.

Đương nhiên, đây vẫn chưa phải điều khiến người ta khó chịu, từ trưa hôm ấy khi Văn Nhân Phinh Đình kêu Bạch Quân Quân tới dùng bữa, những bữa ăn sau đó, Văn Nhân Phinh Đình đều sẽ gọi Bạch Quân Quân tới đó.

Hơn nữa lần nào cũng bắt nàng phải ăn thức ăn trên bàn trước.

Một lần hai lần Bạch Quân Quân còn nhịn, sau rất nhiều lần, cuối cùng nàng không chịu nổi nữa.

Ngày hôm nay, Văn Nhân Phinh Đình vẫn sai người gọi Bạch Quân Quân tới chỗ mình như thường lệ.

Bình Luận (0)
Comment