Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 588 - Chương 588. Những Người Muôn Hình Muôn Vẻ

Chương 588. Những người muôn hình muôn vẻ Chương 588. Những người muôn hình muôn vẻ

Sáng sớm hôm nay lại có một nhóm thợ đi về phía Bạch phủ.

Vì thế tinh tức Bạch phủ chào đón chủ nhân mới lan truyền nhanh chóng.

Dân chúng đều châu đầu ghé tai, cũng không biết người ở Bạch phủ này là ai.

Tuy rằng Bạch Dương thị đã sụp đổ ba năm nhưng không phải đích nữ của Bạch Dương thị vừa mới chết không bao lâu sao?

Tính ra thì còn chưa tới bốn mươi chín ngày đúng không?

Những người này lại chuyển vào Bạch phủ ngay lúc này, nói đúng ra thì không may mắn lắm đâu.

Dù sao người của Bạch phủ cũng đã chết hết, hơn nữa tất cả đều chết nơi đất khách quê người khiến người ta kiêng kị, rất không may.

Tòa nhà to lớn lại không may mắn như vậy, tuyệt đối không thích hợp ở lại.

Đương nhiên, cho dù muốn ở cũng phải gác lại mười năm tám năm gì đấy, chờ vận xui tiêu tán hết, tìm thuật sĩ làm phép đàng hoàng rồi mới có thể dọn vào.

Người nhà này thì hay rồi, cứ mơ hồ dọn vào như vậy, cũng không sợ gặp chuyện không may.

Nhưng mà tuy rằng dân chúng bàn tán sôi nổi nhưng không một ai dám chạy đến trước Bạch phủ tìm hiểu.

Dù sao có xui xẻo cũng là chuyện nhà người ta, mình mà chạy đến đó tức là tự mình đi tìm xui xéo.

Bọn họ mới không ngốc như vậy đâu.

Bạch Quân Quân không biết bọn họ lại làm cho Bạch phủ trở thành chủ đề bàn tán của mọi người trong lúc rảnh rỗi một lần nữa.

Lúc này sau khi thu xếp xong cho nhóm thợ, mọi người lại chuẩn bị ra ngoài tìm đồ ăn sáng, rồi sau đó đến núi Danh Sĩ.

Không còn cách nào cả, thân là một người ba năm chưa trở về nhà, chuyện đầu tiên sau khi trở về chắc chắn là phải đi tế bái cha mình, sau đó lại đến chùa chiền cúng bái hành lễ, hành trình được sắp xếp như vậy mới tương đối chặt chẽ.

Cho nên bọn họ tháo chiếc khóa lớn ở Tuyết Viên ra để cho nhóm thợ ở nhà sửa chữa nhà cửa còn tất cả đội bảy người đều ra ngoài.

Nhóm thợ nhìn thấy mấy người bọn họ rời đi thì trong lòng cảm thấy bi ai, không phải mới vừa nói có việc gì sẽ gánh vác sao?

Kết quả lại thế này?

Toàn bộ chạy mất chỉ còn bọn họ?

Mọi người khổ không nói nên lời, chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ, tốt nhất trước khi trời tối có thể kết thúc công việc rồi rời khỏi nơi này.

Hoàng đô cách huyện Anh không xa, văn hóa ẩm thực của hai vùng đất cũng không khác biệt lắm, các món ăn sáng cũng không thua kém bao nhiêu nhưng mà dễ nhận thấy rằng Hoàng đô náo nhiệt hơn, khách khứa cũng nhiều hơn.

Thậm chí còn có thể nhìn thấy không ít tiểu thịt tươi* vung vẩy túi tiền lớn cà lơ phất phơ trên đường.

Mỗi khi nhìn thấy người như vậy, những người bán hàng rong đều sẽ nhiệt tình tiếp đón, nói cho hắn hôm nay có món gì ngon…

Nếu vui vẻ, những tiểu thịt tươi đó sẽ dừng lại ăn chút ít, nếu không vui thì sẽ lắc đầu lải nhải vài câu rồi rời đi.

Trên đường phố, ngoài tiểu công tử ra thì cũng có không ít tiểu nương tử.

Sáng sớm tiểu nương tử sẽ ra ngoài với nha hoàn, nhưng mà nơi các nàng lưu luyến không phải là quán ăn vặt mà là những tiệm trang sức, y phục.

Mấy ngay nay vừa lúc có sản phẩm mới, cho nên những tiểu thư này mới chờ ở nơi này từ sáng sớm để có thể giành được những món đồ mới đầu tiên.

Trên thực tế những tiểu thư này cũng chỉ là nữ nhi của những gia đình nhỏ mà thôi, còn quý nữ thật sự có thể nhìn thấy những mặt hàng mới nhất vào ngày đầu tiên sản phẩm mới được tung ra thị trường rồi.

Đương nhiên những việc này chỉ tồn tại trong tầng lớp thượng lưu mà thôi, là đãi ngộ mà chỉ có con cái tầng lớn quan lại bình thường mới được hưởng thụ.

Nhìn thấy những người muôn hình muôn vẻ trên đường phố, Bạch Quân Quân có cảm giác vui sướng nói không nên lời.

Nơi này chính là thái bình thịnh thế mà nàng khát khao nhất trong giấc mộng mỗi đêm khuya.

Nàng xua đi sự cảm khái trong đầu, dẫn mọi người đến đến chỗ nào ăn chỗ ấy, gì mà bánh nướng, bánh bao, đậu hũ đều ăn một lần.

Lúc dạo chơi quanh các quán bán đồ ăn sáng, mọi người còn không quên tìm hiểu xem cửa tiệm nhang đèn nằm ở đâu.

Những người bán hàng rong này đều là những người khôn ngoan nhanh nhạy ở Hoàng đô, nhìn thấy người cầm đầu là Bạch Quân Quân mặc toàn lụa là gấm vóc liền biết thân thế của nàng cao quý.

Phàm là những gì nàng hỏi, tất cả đều biết gì nói nấy.

Hoàng đô có bao nhiêu cửa tiệm nhang đèn, tiệm nào bán đầy đủ nhất đều nói cả với nàng, không để sót bất kỳ điều gì cả.

Cứ như vậy Bạch Quân Quân đã nhanh chóng mua đủ nhang đèn giấy dầu.

Bình Luận (0)
Comment