Bạch Quân Quân không nghĩ tới Bạch Linh Vũ còn là đứa dịu dàng, không khỏi buồn cười: "Làm sao đột nhiên lại nhớ ta rồi hả?"
Hôm nay Bạch Linh Vũ theo cây bắt muỗi quan hệ mật thiết, cả ngày đều bắt côn trùng cho nó ăn.
Hiếm thấy bây giờ lại nghĩ đến nàng.
"A." Bạch Linh Vũ bị dáng vẻ xinh đẹp của trưởng tỷ khiến cho chói mù mắt quên mất việc chính, bị nàng nhắc nhở như vậy mới đường đường chính chính hoàn hồn: "Điểm Hồng cô cô đến rồi."
Bạch Quân Quân nghe vậy thản nhiên đi ra ngoài.
Bạch Linh Vũ không quên lầm bầm với nàng: "Trưởng tỷ, trong lòng đệ vẫn luôn có tỷ!"
Bạch Quân Quân dở khóc dở cười, khẽ xoa đầu của hắn mới tiếp tục đi ra ngoài.
Bây giờ, Lý Văn Li là môn khách của Bạch gia, thì không có tư cách cùng đi dự yến tiệc cung đình với Bạch Quân Quân.
Nhìn đại tiểu thư uyển chuyển như tiên nữ chậm rãi từ giữa đầu đi tới, hai mắt Lý Văn Li cũng sáng lấp lánh.
Đại tiểu thư xinh đẹp như vậy thật đúng là hiếm thấy.
A Đao dường như đã nhìn thấy Bạch Quân Quân cao cao tại thượng năm đó, hắn vô ý thức liếc nhìn công tử một chút.
Lúc này nụ cười trên mặt công tử cực kỳ giống si hán.
Trong lòng A Đao không khỏi lộp bộp, còn tưởng rằng công tử đã ra khỏi sự si mê năm đó, nhưng... vẫn chưa!
Chẳng biết từ lúc nào trái tim được thả lỏng của A Đao lại bị treo lên một lần nữa.
Bạch Quân Quân không biết mọi người rực rỡ nhiều màu tâm lý hoạt động, chỉ nói mình đi một lát sẽ trở lại.
Nhìn thấy Bạch Quân Quân đi về phía xa, Lý Văn Li ưu buồn nhìn về phía bầu trời.
Nhìn thấy công tử nhìn bầu trời thở dài thở ngắn, dường như đang lo lắng Bạch Quân Quân ở bữa tiệc cung đình này chịu thiệt thòi, A Đao không đành lòng đi đến trước mặt hắn.
"Công tử..."
Đang định nói lời an ủi người, Lý Văn Li lại thở dài một tiếng.
"Đao Đao, ngươi nói xem rượu trong tiệc cung đình uống có ngon hay không?"
Thật ngưỡng mộ đại tiểu thư có thể đến uống rượu ở cung đình.
"..." A Đao.
...
Bạch Quân Quân đi theo Điểm Hồng một lần nữa vào phủ hoàng tử.
Lúc này trước cửa phủ hoàng tử đặt rất nhiều xe ngựa, đoán chừng quan lại quyền quý ở hoàng đô đều nhận được thư mời.
Điểm Hồng dẫn Bạch Quân Quân vào bên trong, lúc này không đến viện tử của Văn Nhân Phinh Đình, mà chính là trực tiếp đến hoa viên.
Điểm Hồng nói bây giờ còn chưa bắt đầu yến tiệc, nam nữ tạm thời tách ra để tiếp đón.
Nữ quyến thì do Văn Nhân Phinh Đình chiêu đãi, khách nam thì thống nhất là đi theo bên cạnh Hàm Anh Vương.
Nói đến lo liệu yến hội, Hàm Anh vương dĩ nhiên không xa lạ gì.
Dù sao cũng là nghệ thuật gia, thích nhất chính là kêu gọi bằng hữu đến ăn nhậu.
Lại thêm Văn Nhân Phinh Đình, từ nhỏ đã học tập tất cả các lễ nghi ở cung đình, lo liệu yến hội thì thuần thục giống như Bạch Quân Quân chơi đao.
Từ hướng này mà nói Văn Nhân Phinh Đình và Vũ Văn Loan Phi kết hợp cũng coi là liên thủ mạnh mẽ rồi.
Cho nên ba ngày ngắn ngủi, nơi này so với lúc Bạch Quân Quân mới tới đã hoàn toàn không giống nhau.
Khắp nơi là diễn tấu nhạc khí đàn sáo ồn ào.
Điểm Hồng bảy quẹo tám rẽ dẫn nàng tới Trúc Lâm, lúc này trong Trúc Lâm nhóm quý nữ nói cười rực rỡ, chơi đùa những tiếng động huyên náo không dứt bên tai.
Điểm Hồng bảo Bạch Quân Quân ở đây đợi một lúc, nàng ta đi vào bẩm báo với chủ tử một tiếng.
Bạch Quân Quân gật đầu đồng ý, đứng dậy tản bộ ở hồ sen bên ngoài Trúc Lâm.
Chỉ thấy bên trong hồ sen hoa sen nở um tùm, bên trong còn có từng con từng con cá chép đỏ rực bơi qua bơi lại, bởi vì việc ăn uống tốt đẹp lại không có người quấy rầy, những con cá chép này quả thực rất mập mạp.
Bạch Quân Quân nhìn thấy vậy trong đầu nhịn không được thoáng hiện lên các loại cách thức chiên dầu, nấu dấm, hấp, nướng.
Nhờ có Lý Văn Li, khiến cho nàng trong khoảng thời gian này rảnh thì đọc sách dạy nấu ăn, đến mức mặc dù không biết làm nhưng lại đã hiểu không ít cách thức nấu ăn.
Cá chép không biết mình bị người khác để mắt tới, vẫn như cũ ngốc nghếch bơi qua bơi lại bên trong hồ nước này.