Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 63 - Chương 63. Cải Tử Hoàn Sinh

Chương 63. Cải tử hoàn sinh Chương 63. Cải tử hoàn sinh

Tuy rằng mọi người khó mà tin được nhưng miệng vết thương của Khâu Nhị và Khâu Tam vẫn khép lại bằng tốc độ kinh người như cũ, thậm chí đừng nói vết thương do đao kia mà ngay cả khuôn mặt bị dùi đá vạch thương của lão nhị cũng từ từ khôi phục tình trạng ban đầu.

Nhìn thấy uy lực của thuốc hiệu quả nhanh này, mọi người khó có thể tin mở to hai mắt nhìn.

Bọn họ nhìn thoáng qua túi nước trong tay theo bản năng, đây rốt cuộc là thuốc tiên gì vậy? Nói nó là cửu chuyển hoàn hồn đan của Thái thượng lão quân cũng không quá đáng.

Sau cơn khiếp sợ, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Bạch Quân Quân, còn chưa kịp hỏi ra miệng, lão nhị và lão tam vốn vừa rồi còn đang hấp hối đột nhiên thở ra một hơi, chậm rãi mở mắt.

Lúc này đáy mắt của bọn họ cực kỳ thư thái, không hề chứa chút khốn đốn nào cả.

Hai huynh đệ lầm bầm một tiếng rồi ngồi dậy, vừa rồi còn tưởng rằng đời này sẽ kết thúc như vậy, kết quả vừa tỉnh lại liền nhìn thấy phụ huynh, tẩu tử đều ở bên cạnh, theo bản năng bọn họ nghĩ rằng mình đã hồn lìa khỏi xác.

“Đại ca, phụ thân, có phải con đã chết rồi không?”

“Hay nơi này là địa phủ?”

“Sao đầu trâu mặt ngựa vẫn chưa đến?” Lão tam chỉ ngây ngốc hỏi một câu: “Hay là bọn chúng không cần chúng ta?”

“Đến cái gì mà đến? Các con còn sống khỏe mạnh đấy.” Lão khâu thúc vỗ một cái vào sau ót của Khâu Tam.

Mà bên kia, Khâu Đại cũng ôm chầm lấy Khâu Nhị: “Các đệ không sao cả, thật sự là quá tốt rồi.”

“Nhị thúc, tam thúc, hai thúc không sao cả.” Tiểu Sơn cũng nhào vào trong lòng bọn họ, tiếp tục rơi nước mắt.

“???” Khâu Nhị và Khâu Tam đều mang vẻ mặt khó có thể tin.

Bọn họ kinh ngạc nhìn đối phương, nghiễm nhiên còn không hiểu được rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Nhìn thấy hai nhi tử thật sự không sao, bấy giờ lão Khâu thúc mới cảm thấy đau khắp mình mẩy, vừa rồi toàn bộ tinh thần đều đặt lên người hai nhi tử nên hoàn toàn không hề cảm nhận được.

Ông cúi đầu ho khan, lúc này mọi người mới phát hiện chân của ông vẫn luôn chảy máu.

Mọi người lại cuống cuống hoảng sợ một lần nữa.

Lão Khâu thúc khoát tay: “Ta không sao, nhìn thấy các con đều khỏe mạnh, ta càng không sao cả.”

Bạch Quân Quân nói: “Hai người chia nhau uống số thuốc còn lại đi. E rằng quãng đường tương lai sẽ càng thêm hung hiểm, bây giờ bất kỳ thương tích nào cũng sẽ trở thành tai họa ngầm.”

Bây giờ mọi người mới chuyển sự chú ý lên người Bạch Quân Quân một lần nữa, lại muốn hỏi lai lịch của thuốc này nhưng Bạch Quân Quân bảo bọn họ uống hết số nước thuốc còn lại trước đã rồi nói sau.

Trên chân lão Khâu thúc có vết cắt, nếu không uống sẽ ảnh hưởng đến tốc độ hành quân của bọn họ.

Tuy rằng Khâu Đại không có ngoại thương rõ ràng nhưng ai biết nội tạng có vấn đề gì hay không, cẩn thận dùng thuyền được vạn năm[1], vẫn nên uống một ít thì đáng tin hơn.

[1] xuất phát từ câu nói “Cẩn thận năng bổ thiên thu thiền, tiểu tâm sử đắc vạn niên thuyền” - cẩn trọng sẽ bắt được ve nghìn tuổi, biết chú ý thì sẽ giữ được thuyền đến vạn năm - của Trang Tử. Ý là trong mọi việc xử sự phải suy xét kỹ lưỡng trước sau mới mong đạt được thành quả lâu bền

Thái độ của Bạch Quân Quân cứng rắn, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái rồi mới cực kỳ bất đắc dĩ nuốt xuống một ngụm, hương vị khô khốc lại khó uống.

Vừa rồi cứu người sốt ruột, lão nhị và lão tam đã uống hết hai phần ba nước thuốc, một phần ba còn lại dành cho lão Khâu thúc và Khâu Đại.

Bọn họ uống ít hơn nên tốc độ khép lại của miệng vết thương rõ ràng chậm hơn Khâu Nhị và Khâu Tam nhưng tốc độ khôi phục của vết thương bình thường vẫn không thể sánh được.

Chỉ trong thời gian một chén trà nhỏ, chân của lão Khâu thúc lại khôi phục như lúc ban đầu, mọi người chỉ cảm thấy thần kỳ không thôi.

Bọn họ lại chuyển dời sự chú ý đến trên người Bạch Quân Quân, muốn hỏi lại lịch của thuốc tiên này.

Bạch Quân Quân chỉ khẽ cười: “Đây là bài thuốc bí truyền do gia sư truyền thụ, gia sư từng dặn dò không thể tiết lộ bí quyết chữa bệnh này cho người ngoài, mong lão Khâu thúc bao dung.”

Từ nhỏ Bạch Quân Quân đã bái rất nhiều sư phụ, một trong số đó chính là Đan Hạc tiên sinh, một vị thầy thuốc ngao du giang hồ nổi tiếng trong thiên hạ.

Cho nên trong mắt Bạch Táp Táp, nàng hiểu cách điều chế của một vài loại linh đan diệu dược cũng không có gì kỳ lạ cả.

Bình Luận (0)
Comment