Nhưng mấy người lão Khâu thúc lại không rõ cho nên rất tò mò đối với lai lịch của loại thuốc này.
Nhưng việc Bạch Quân Quân từ chối trả lời một cách rõ ràng đã làm cho lão Khâu thúc nhận ra rằng mình đã quá đường đột.
Trên đời này có một số vấn đề không thể hỏi, thứ nhất là không thể hỏi thời gian tu hành của một người xuất gia, thứ hai là không thể hỏi bí quyết của một người thợ thủ công, thứ ba là không thể hỏi việc của hoàng gia đương triều.
Bí quyết chữa bệnh đương nhiên được tính là loại thứ hai không thể hỏi, vậy mà ông lại còn hỏi một cách ngốc nghếch.
Cho nên Bạch Quân Quân vừa nói như vậy, ông ngượng ngùng không yên giải thích: “Xin lỗi Quân Quân cô nương, thuốc này quá thần kỳ nên ta mới muốn hỏi lai lịch, không hề có ý học trộm. Tóm lại cảm ơn cháu đã cứu một nhà chúng ta, đại ân đại đức như vậy, Khâu gia chúng ta nhất định sẽ báo đáp gấp trăm ngàn lần.”
Vừa rồi nếu không phải Bạch Quân Quân ra tay đúng lúc, e rằng Khâu Nhị và Khâu Tam, thậm chí lão Khâu thúc cũng đã trở thành vong hồn dưới đao của thổ phỉ.
Chưa từng nghĩ rằng tỷ đệ Bạch gia mà ban đầu bọn họ thuận tay thu nhận và giúp đỡ lại cứu cả nhà bọn họ hết lần này đến lần khác, lão Khâu thúc cảm thấy xúc động sâu sắc, chân thành tha thiết cảm nhận được ý tứ “người tốt sẽ được đền đáp.”
Nếu lúc trước ông không cứu tỷ đệ Bạch gia, chỉ sợ cả nhà đã bị giết hết lúc bắt gặp quân đội bí mật của ngũ Vương gia, càng đừng nói đến những lần bị tập kích cả quãng đường sau này.
Nhưng không đợi bọn họ bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc, Bạch Quân Quân lại đột nhiên mở miệng: “Ta đã hao tổn quá nhiều tinh thần và sức lực để chế ra loại thuốc này, bây giờ ta sẽ lập tức rơi vào hôn mê, mọi người đừng gác lại việc lên đường vì ta. Trong khoảng thời gian này nhất định phải cực kỳ cẩn thận đề phòng mai phục, tuyệt đối đừng lơ là thiếu cảnh giác.”
Bạch Quân Quân chỉ cảm thấy tinh thần càng ngày càng mệt mỏi, nàng biết đây là kết quả việc việc dị năng kiệt quệ.
Lần trước lúc dị năng kiệt quệ cũng có cảm giác như vậy, có kinh nghiệm của lần trước cho nên nàng rõ ràng biết được điểm giới hạn là ở đâu. Vì thế nàng vừa dặn dò xong liền mềm nhũn ngã xuống.
Mọi người thấy Bạch Quân Quân nói hôn mê liền hôn mê làm cho hoảng sợ.
Lão Khâu thúc vội vàng bắt mạch cho nàng, chỉ thấy mạch tượng của nàng lại trở nên suy yếu như lúc mới gặp.
Mà Bạch Táp Táp và Bạch Linh Vũ nhìn thấy trưởng tỷ lại ngất đi liền căng thẳng xông đến.
Hốc mắt Bạch Linh Vũ đỏ hoe chực khóc.
Người nhà Khâu gia vội vàng an ủi bọn họ: “Không sao đâu, không sao đâu, Quân Quân cô nương chỉ là mệt mỏi quá độ nên mới ngất đi thôi, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một đoạn thời gian giống như lần trước là khỏe lại thôi. Nơi này cũng không an toàn, chúng ta nhân lúc trời còn chưa tối hẳn tiếp tục gấp rút lên đường đi về phía trước thôi.”
Lúc này mọi người cũng không còn quan tâm nổi đến nỗi vui sướng vì vừa nhặt lại được mạng sống nữa, Khâu Đại cõng Bạch Quân Quân, lão nhị và lão tam mở đường ở phía trước, lão Khâu thúc cảnh giới ở phía sau, đoàn người tiếp tục vội vàng đi về phía trước.
Nhưng cả quãng đường bọn họ đều cẩn thận từng li từng tí, hơn nữa vẫn luôn trong tình trạng nơm nớp lo sợ.
Song bọn họ cũng phát hiện ra sau khi uống thuốc của Bạch Quân Quân, cả cánh tay, thắt lưng và chân của mình đều khỏe hơn lúc trước rất nhiều, đặc biệt Khâu Nhị và Khâu Tam chẳng những khôi phục sức khỏe mà ngay cả ngũ quan đều trở nên bén nhạy hơn bình thường rất nhiều.
Cho dù sắc trời đã tối, bọn họ cũng có thể nhìn thấy rõ hoàn cảnh bốn phía, thậm chí còn có thể nghe thấy âm thanh vọng đến từ rất xa.
Đối với thay đổi như vậy, hai người đều khiếp sợ không thôi.
Không ngờ rằng thuốc Quân Quân cô nương cho mình lại có công hiệu thần kỳ như vậy, quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Mà bọn họ cũng nghi ngờ tỷ đệ Bạch gia có phải là sơn thần hóa thân đến bảo vệ một nhà bọn họ hay không, nếu không sao có thể có chuyện tốt như vậy được.
Dù sao cả quãng đường này bọn họ không cần lo lắng về việc ăn uống, ngay cả nguy hiểm cũng có thể gặp dữ hóa lành, đại nạn tiểu nạn đều có thể hóa giải từng cái một, nếu không phải sơn thần phù hộ thì còn có thể là cái gì.
Bạch Quân Quân đương nhiên không biết ở sâu trong nội tâm, cả nhà lão Khâu thúc đã xem các nàng là hóa thân của sơn thần, cả quãng đường đối xử với các nàng càng tốt hơn.
Hơn nữa lần này thời gian Bạch Quân Quân hôn mê lâu hơn rất nhiều so với lần trước.