Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 65 - Chương 65. Đội Bảy Người

Chương 65. Đội bảy người Chương 65. Đội bảy người

Hơn nữa lần hôn mê này, Bạch Quân Quân không thể hấp thu bất kỳ đồ ăn thức uống gì.

Chỉ có lúc uống “nước tiên” trong túi nước thì mới có thể miễn cưỡng nuốt xuống một cách khó khăn.

Vì thế mọi người tự phát hiến dâng túi nước của mình ra để tiếp tế cho Bạch Quân Quân.

Lần này Bạch Quân Quân thật sự đã sử dụng hết tất cả dị năng cho nên sức cùng lực kiệt mà hôn mê bất tỉnh.

Chờ đến lúc nàng mở mắt ra lại lần nữa thì đã ba ngày trôi qua rồi.

Trong ba ngày này, nhóm bọn họ gặp phải một nhóm nạn dân nhỏ nhưng những nạn dân này lại không giống với những thổ phỉ đã gặp lúc trước, tự bản thân họ đã thoi thóp hấp hối, nhìn thấy cả nhà lão Khâu thúc binh hùng tướng mạnh lại càng hoảng sợ.

Ý thức được đôi bên đều không có ác ý, lúc này mới tiếp tục ai đi đường nấy, không hề quấy rầy lẫn nhau.

Nhưng mà đó đều là những chuyện đã xảy ra lúc trước, bây giờ cả nhà lão Khâu thúc đang xen lẫn trong một đội ngũ lớn tiến về phía trước. Đội ngũ này có ít nhất một nghìn người, tất cả đều im lặng đi về phía trước.

Người không biết còn tưởng rằng mấy người bọn họ cùng đến trong thành để tập hợp.

Nhưng mà nhiều lưu dân như vậy lại hòa thuận vui vẻ cùng nhau lên đường trong hành trình chạy nạn, thấy thế nào cũng không được bình thường.

“Sao lại thế này?” Bạch Quân Quân hơi nghi hoặc: “Hay là chúng ta đã đến cầu Nam Bắc rồi?”

Nhiều người như vậy đi về phía trước là đang xếp hàng để lên cầu sao?

Lúc này Khâu Đại mới phát hiện Bạch Quân Quân trên lưng mình đã tỉnh.

Hai ngày này nàng hôn mê rất lâu, nếu không phải còn có thể phát hiện được mạch đập suy yếu thì bọn họ đều nghi ngờ rằng nàng đã sớm buông tay nhân gian.

“Quân Quân cô nương tỉnh rồi.”

Khâu Đại vui mừng kêu lên, vì thế những người còn lại của Khâu gia vẫn luôn im lặng đi về phía trước cũng lập tức phấn khởi vây quanh lại đây.

Cũng chính lúc này Bạch Quân Quân mới phát hiện Khâu Nhị cõng Bạch Linh Vũ, Khâu Tam cõng Bạch Táp Táp, ngay cả Lưu thị cũng luôn bế Tiểu Sơn.

Hơn nữa nàng cũng đang nằm trên lưng Khâu Đại, chuyện này tương đương với việc toàn bộ bốn đứa trẻ đều được bốn người trưởng thành cõng.

Bạch Quân Quân không khỏi càng nghi hoặc, đây rốt cuộc là đang làm gì vậy?

Nhưng không đợi nàng lên tiếng hỏi, mọi người đã mồm năm miệng mười hỏi tình hình của nàng.

Câu hỏi của mọi người đến như đào núi lấp biển, lập tức bao phủ toàn bộ nghi hoặc của nàng.

Bầu không khí náo nhiệt của một nhà Khâu gia cũng đánh tan kết cấu vốn vẫn chìm trong im lặng của đội ngũ.

Nhìn thấy mọi người liên tục nhìn về phía bọn họ, phụ tử Khâu gia tự giác giảm tốc độ để không quấy rầy đến những người khác.

Vì thế từ vị trí ở giữa ban đầu, bọn họ yên lặng rơi xuống cuối đội ngũ.

Lúc này mới nói chuyện to hơn chút ít so với lúc nãy.

Bạch Quân Quân kiên nhẫn trả lời những câu hỏi của bọn họ rồi lại hỏi ngược lại: “Rốt cuộc sao lại thế này? Vì sao lại nhiều người như vậy? Chúng ta đến cầu Nam Bắc rồi sao?”

Theo nàng biết phải mất một tháng mới đến được cầu Nam Bắc, hay là thời gian nàng hôn mê đã qua một tháng?

“Không phải, chúng ta gặp được đội bảy người?” Khâu Tam nhỏ giọng nhắc tới.

Đội bảy người?

Bạch Quân Quân nghi hoặc, đó là cái gì?

Tha thứ cho nàng có trí nhớ tồi nhưng sống hai đời rồi cũng chưa từng nghe nói đó là cái gì cả.

“Chuyện này phải bắt đầu nói từ ngày hôm trước.” Lão Khâu thúc thuần thục trả lời.

“…” Bạch Quân Quân.

Nàng phát hiện lúc nàng hôn mê luôn có thể gặp được những chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Lần trước lúc hôn mê, Bạch Táp Táp gặp được cả nhà lão Khâu thúc.

Lần này hôn mê lại gặp được đội bảy người.

Mà đội bảy người này quả thật cũng thần kỳ y như tên gọi của bọn họ vậy.

Đội bảy người ngay từ đầu chỉ có bảy người, bọn họ có bản lĩnh khiến người khác kinh ngạc và cả năng lực tổ chức được đào tạo bài bản, bọn họ đã mở ra một đường máu của chính mình ở trong đại quân lưu dân hỗn loạn không chịu nổi.

Nhưng đội quân này không giống với những thổ phỉ tầm thường.

Bọn họ một không đốt phá, giết chóc, cướp bóc, giành giật, hai không chủ động khiêu khích, bắt nạt những người đồng hành, thậm chí lúc những người đồng hành bị những đội ngũ khác hãm hại, bọn họ còn có thể ra tay giúp đỡ.

Bình Luận (0)
Comment