Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 66 - Chương 66. Xe Tăng Mở Đường

Chương 66. Xe tăng mở đường Chương 66. Xe tăng mở đường

Lâu dần lâu dần, tiếng tăm của đội ngũ bảy người vang dội trong nội bộ lưu dân.

Những lưu dân từng được đội bảy người cứu tự phát theo sát phía sau đội bảy người để tìm kiếm sự che chở.

Nhưng đội bảy người cũng chưa từng xua đuổi, mặc bọn họ đi theo phía sau mình.

Cả quãng đường xuôi Nam, nếu có người ngăn cản hoặc là chặn đường cướp bóc, đội bảy người đều sẽ thuận tay tiêu diệt.

Nhưng từ đầu đến cuối đội bảy người cũng chỉ quan tâm đến việc ăn uống của bảy người, những người khác đi theo sau lưng bọn họ cũng không sao cả nhưng phải tự mình giải quyết vấn đề ăn uống.

Bọn họ sẽ không chịu trách nhiệm với bất kỳ người nào.

Nhưng thủ lĩnh của đội bảy người thích im lặng cho nên những người muốn nương nhờ đội bảy người mở đường đều phải cam chịu giữ im lặng, không tranh cãi ầm ĩ cả quãng đường.

Còn nữa, đội bảy người không muốn thấy hành vi cướp bóc, một khi nội bộ nạn dân phát sinh tranh chấp vì tranh cướp lương thực, bọn họ sẽ xem những người này giống như giặc cỏ, kẻ cướp mà chém giết.

Hoang dân đi theo đội bảy người trên quãng đường này an nhàn hơn rất nhiều so với những người phân tán hỗn loạn ở bên ngoài.

Cho nên hoang dân không muốn gây chuyện càng tụ càng nhiều, dần dần thanh danh của đội bảy người cũng được lưu truyền rộng rãi.

Mà sở dĩ mấy người lão Khâu thúc biết là nhờ may mắn gặp được nhóm nạn dân không muốn tranh đấu ngày hôm đó.

Hai nhóm người đồng hành hồi lâu, thủ lĩnh đối phương mới sáp lại hỏi một câu: “Các ngươi cũng đuổi theo đội bảy người sao?”

“Gì cơ?” Vẻ mặt lão Khâu thúc mê mang.

“Các ngươi không biết đội bảy người?” Thủ lĩnh đối phương nói với vẻ mặt khiếp sợ: “Ta còn nghĩ nhóm các ngươi vội vội vàng vàng như vậy cũng là vì muốn đuổi theo đội bảy người.”

Vì thế thủ lĩnh đối phương bắt đầu giới thiệu truyền thuyết và câu chuyện về đội bảy người.

Lão Khâu thúc nghe xong dứt khoát quyết định đuổi theo, có đội bảy người che chở bọn họ cũng không cần phải lo lắng đề phòng nữa, như vậy Quân Quân cô nương cũng có thể được tĩnh dưỡng nhiều hơn.

Bọn họ vội vội vàng vàng đuổi theo suốt hai ngày, cuối cùng cũng đuổi kịp đội ngũ lớn.

Nhưng đội bảy người đi rất nhanh cho nên bọn họ chỉ có thể cõng mấy đứa trẻ, lúc này mới theo kịp đội ngũ đang tiến về phía trước.

Người nương nhờ đội bảy người lên đến gần một nghìn người, hơn nữa phần lớn là người thành thật không muốn chiến đấu.

Mấy người lão Khâu thúc không hề phát hiện thấy bóng dáng của đội bảy người.

Nghe nói đội bảy người dẫn đầu đội ngũ, lúc mấy người lão Khâu thúc đuổi kịp đã không chen lên nổi vị trí “dưới chân thiên tử” rồi.

Nhưng không thể không nói “dưới bóng đại thụ chỗ nào cũng mát”, hai ngày nay bọn họ lên đường mà cực kỳ yên tâm, không hề xảy ra những hung hiểm như liên tục gặp gỡ hai nhóm thổ phỉ như ngày đầu tiên.

Hơn nữa trên người bọn họ có nấm và rau dại, mỗi lần đội bảy người hạ trại nghỉ ngơi, bọn họ có thể nấu lên để ăn.

So sánh với bọn họ thì những người khác càng gian khổ hơn vì hạ trại còn phải tìm thức ăn.

Nhưng người khác mặc dù không tìm thấy thức ăn cũng không dám tiến lên cướp bóc, dù sao quy củ của đội bảy người vẫn sờ sờ ra đó, ai cũng không dám lỗ mãng.

Cứ như vậy, Bạch Quân Quân đã hiểu rõ tình cảnh trước mắt.

Trong trí nhớ của nguyên chủ không có đội bảy người nhưng đó cũng là bình thường, cho dù nguyên chủ có năng lực cỡ nào đi nữa thì quanh năm cũng chỉ quanh quẩn trong khuê các mà thôi.

Làm sao biết được những chuyện của lưu dân.

Nhưng thật ra nàng rất vui mừng vì có thể gặp được một tổ chức lớn như vậy, điều này tương đương với có xe tăng mở đường, quãng đường xuôi Nam sẽ không gian như như vậy nữa.

Bạch Quân Quân thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Mà Bạch Táp Táp nhân cơ hội đưa túi nước cho nàng, Bạch Quân Quân liền cầm lấy uống ừng ực mấy ngụm to. Trong mấy ngày hôn mê, nàng vẫn có thể mơ hồ cảm giác được mọi người đút nước cỏ cây cho nàng.

Không thể không nói nước này như mưa rơi đúng lúc, rất nhanh đã bù lại cho hạt giống linh tuyền đang khô cạn của nàng.

Hạt giống dị năng hư vô nứt nẻ ở trong thức hải cuối cùng cũng hơi ẩm ướt mà nàng cũng có thể tăng nhanh tốc độ thức tỉnh, nếu không chỉ sợ còn tiếp tục hôn mê thêm vài ngày nữa.

Mọi người thấy nàng uống nước, lúc này mới cảm thấy vui mừng.

“Đã mấy ngày rồi cháu không ăn không uống, chúng ta đều lo lắng gần chết.”

Bình Luận (0)
Comment