Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 665 - Chương 665. Đưa Tay Chịu Trói

Chương 665. Đưa tay chịu trói Chương 665. Đưa tay chịu trói

May mắn thay, Lý Văn Li cũng đã quá quen với mấy chuyện hệ trọng thế này, hắn lôi chủy thủ của mình ra để đỡ mấy mũi tên dài như cán giáo.

Đợt mũi tên kia đụng phải chủy thủ của Lý Văn Li đều bị đánh rơi xuống đất, tạo ra tiếng “leng keng leng keng”.

Trông Lý Văn Li dùng chủy thủ có vẻ cực kỳ thuần thục, nhưng thật ra hắn cũng đang sử dụng dị năng.

Thứ mà đám mũi tên kia phải đối đầu không phải là chủy thủ, mà là lưỡi đao gió.

Đám người mai phục xung quanh cạm bẫy trơ mắt nhìn hai người bọn họ như đi vào chốn không người, chỉ trong nháy mắt đã có thể phá giải được thiên la địa võng mà bọn họ giăng ra.

Nếu vẫn còn không đứng ra ngáng đường, chẳng bao lâu nữa bọn họ sẽ tiến thẳng vào cổng lớn của Thiên Lý.

Mọi người sốt ruột vô cùng, chỉ có thể rút đao đuổi theo Bạch Quân Quân và Lý Văn Li.

“Là kẻ nào, sao dám cả gan tự tiện xông vào cấm địa, không muốn sống nữa hay sao?”

“Còn không mau giơ tay chịu trói, nếu không chúng ta sẽ không khách khí nữa đâu!”

Mấy lời uy hiếp này lọt vào tai Bạch Quân Quân và Lý Văn Li lại thành tiếng muỗi kếu vo ve, ngoài cảm thấy ồn ào ra, bọn họ chẳng nghe ra chút hiệu quả “uy hiếp” nào hết.

Hai người lấy chủy thủ ra, coi như cho đám người này câu trả lời.

Đám người che mặt trông thấy bọn họ giơ vũ khí thì cũng chẳng nghĩ gì tới chuyện thương lượng nữa, chỉ còn mỗi biện pháp bạo lực mà thôi.

Vì thế hai bên không nói không rằng, lao vào cuộc giao tranh gay gắt.

So với đám quân tinh nhuệ ở Pháp Hoa Tự, cách ra chiêu của những tên này có phần quái dị và xảo quyệt hơn.

Nếu như cách giao chiến của đám binh lính ở Pháp Hoa Tự là dạng võ thuật được rèn luyện dưới kỷ cương, nề nếp của nhà binh, vậy thì cách chiến đấu của đám người này đa dạng và quỷ quyệt hơn nhiều, có thể coi lại dạng võ lâm giang hồ.

Bạch Quân Quân không khỏi nhớ tới Hắc Tri Chu.

Nhớ đến băng nhóm giang hồ đã bị bọn họ tận diệt đó, Bạch Quân Quân bỗng nhiên giảm tốc độ tấn công lại.

Đại tiểu thư trâu bò mạnh mẽ bỗng trở nên chân yếu tay mềm, Chu Quỷ cũng bị đám kia đánh bay, thậm chí còn để kẻ khác kề đao lên cổ.

“?” Lý Văn Li trố mắt nhìn cảnh này, đại tiểu thư làm vậy là có ý gì?

Còn đang cảm thấy khó hiểu, Bạch Quân Quân đã lẳng lặng nhìn hắn một cái.

Qua ánh nhìn ấy, Lý Văn Li cũng đã nhìn ra được vài phần tính toán của đại tiểu thư, vì thế hắn cũng ngưng tấn công dồn dập, để cho bọn họ đàn áp.

Hai tên thổ phỉ hung hãn khó nhằn cuối cùng cũng phải chui đầu vào rọ, đám người áo đen cũng được thở phào một hơi.

Nếu như thật sự để bọn họ xông vào Thiên Lý, vậy thì bọn họ cũng không biết nên ăn nói thế nào với chủ tọa.

May mà không phải chịu phạt, cuối cùng đám người kia cũng an tâm trở lại.

Đám áo đen trói hai người bọn họ lại, áp giải vào bên trong căn cứ của Thiên Lý, vừa đi vừa chửi rủa không ngớt miệng.

“Đám người các ngươi đúng thật là không có mắt, năm lần bảy lượt tìm tới tổng bộ của Thiên Lý để làm gì cơ chứ? Các ngươi không biết chúng ta là nơi có tiếng canh phòng nghiêm ngặt, phòng thủ kiên cố sao?”

“Ngày hôm qua mới vừa bắt một tên, hôm nay lại tóm được hai tên, ta thấy đám các ngươi đều điên hết cả rồi.”

“Mới ban ngày ban mặt đã tới quấy rầy, thật là phiền muốn chết.”

Đám người đứng ngoài canh phòng vừa lải nhải vừa đưa hai người bọn họ vào bên trong Thiên Lý.

Chẳng bao lâu sau, có người ra ngoài tiếp ứng, chụp lên đầu hai người một cái túi vải đen kịt, tầm nhìn của Bạch Quân Quân bị che kín mít.

Có điều chỉ cần căn cứ vào bước đi, Bạch Quân Quân cũng có thể ước chừng con đường này đi về hướng nào, nơi này có sắp đặt vài Mê Tung Trận, hơn nữa trận pháp đều được bố trí chồng chất lên nhau, cũng không thể phá giải trong một sớm một chiều được.

Tuy rằng nguyên chủ cũng giỏi về cơ quan trận pháp, nhưng nàng đâu phải là nguyên chủ!

Trận pháp phức tạp như vậy, nàng chỉ mới nhớ lại một chút đã thấy đầu váng mắt hoa, cuối cùng Bạch Quân Quân chỉ đành mặc kệ, dù sao hồ ly cũng có thể đưa bọn họ trốn thoát bằng đường không, hẳn là sẽ tìm được lối ra vào thôi.

Cứ như vậy, Bạch Quân Quân không buồn nhớ bước chân nữa, thoải mái đi theo phía sau đám người áo đen kia.

Không sai, nàng đã cố tình buông tay chịu trói, mục đích chính là để cho bọn họ tự mình đưa bọn họ tới chỗ của Lâm nương tử.

Núi Danh Sĩ này rộng đến thế, ai biết đám người Thiên Lý này đã tạo ra bao nhiêu sào huyệt trong lòng núi mà tìm.

Bọn họ hoàn toàn không cần làm lớn chuyện, gióng trống khua chiêng như lần ở Pháp Hoa Tự kia, để cho đám người này dẫn đường có thể tiết kiệm được không ít năng lượng.

Bình Luận (0)
Comment