“Lời ông ta nói có mấy phần là thật?”
“Tám chín phần.” Lý Văn Li nhàn nhạt trả lời: “Tuy rằng không nhìn rõ khuôn mặt của ông ta, nhưng giọng điệu của ông ta không lừa được ta.”
“Nhưng Lâm nương tử không hề quay lại.”
“Đừng quên Lâm nương tử có lai lịch đặc thù, nói không chừng bà ta cũng như chúng ta ấy, biết nơi này là chỗ đáng để tìm thiểu, nên sau khi được phóng thích liền tìm cách quay trở lại.”
“Vậy ngươi định nói gì?” Bạch Quân Quân mở to hai mắt nhìn.
Lâm nương tử ngầu vậy sao? Người ta đã thả đi rồi, bà ta còn định đột nhập vào lần nữa chắc?
Có điều núi Danh Sĩ này lớn như vậy, bà ta trốn ở góc nào mới được chứ?
Lý Văn Li lắc đầu: “Nếu vậy thì chẳng bao lâu nữa bọn họ sẽ đưa thuốc độc tới chỗ này, đương nhiên cũng không ngoại trừ khả năng bọn họ thuận tiện giữ, dù sao mấy ngày nay đám người Thiên Lý cũng theo sát chúng ta không rời mắt mà.”
Bạch Quân Quân thở dài một hơi, nàng không để ý lắm tới chuyện Thiên Lý có muốn giam lỏng mình hay không.
Vừa nãy bọn họ đã thật sự cảm nhận được không gian ở đây tồn tại cơ mà!
Khi đám áo đen rời đi, hai người lại đi tới đi lui khắp phòng giam nhỏ bằng cái mắt muỗi này, nhưng đáng tiếc không cảm nhận được bất cứ động tĩnh nào.
“Hay là thứ đó di chuyển ra bên ngoài rồi?” Bạch Quân Quân bỗng nảy ra một ý, bèn chỉ tay về phía hành lang tối tăm sâu thăm thẳm kia.
Hai bên hành lang vẫn là những phòng giam xếp liền với nhau, nhưng bên trong tối đen như mực, hẳn là vì không có người sống, bên trong cũng chẳng thắp đèn, nên trông mới đáng sợ như nhà ma vậy.
Có điều đối với hai kẻ lõi đời từng chiến đấu với cả zombie, mấy thứ này cũng chẳng đáng đặt vào mắt.
Bạch Quân Quân nhẹ nhàng chỉ tay vào những song chắn bằng gỗ kia, đám cọc gỗ kia như được cải tử hoàn sinh, tự động uốn lượn, mọc vòng sang hai bên, hình thành một chiếc cổng vòm hình bán nguyệt.
Bạch Quân Quân và Lý Văn Li dễ dàng thoát ra bằng cánh cổng này.
Hai người lại tiếp tục mò mẫm từng tấc một trong địa lao để tìm ra chút cảm giác không gian dao động
Bạch Quân Quân cũng không nghĩ ra vì sao bọn họ không tìm được địa cung trong Pháp Hoa Tự, nhưng lại cảm nhận được sự tồn tại của không gian ở sào huyệt của tổ chức tình báo này.
Nói ra cũng thật là kỳ lạ.
Pháp Hoa Tự cách nơi này cũng phải hơn vạn dặm chứ nhỉ?
Không gian này cũng đâu phải hoa ăn thịt côn trùng, chẳng lẽ nó tự mọc chân chạy được chắc?
Lý Văn Li lắc đầu: “Không gian vốn dĩ là một dạng trôi nổi ở thế giới này, nó sẽ không ở một chỗ cố định.
Có lẽ chiến loạn năm xưa đã khiến cho phần nào đó của lòng đất hỗn loạn, cho nên không gian đã di chuyển tới lòng núi Danh Sĩ cũng không chừng.”
Bạch Quân Quân gật đầu tỏ ý hiểu rõ: “Còn nữa, ngươi có nhớ chuyện lần trước khi Lễ bộ thượng thư tới đây để nhặt xương cho người nhà không, khi đó một đám rắn lục vô duyên vô cớ ào ra, rốt cuộc là vì sao thế?”
“???” Lý Văn Li nhìn Bạch Quân Quân bằng ánh mắt ngạc nhiên, chỉ trong nháy mắt, dường như hắn cùng lờ mờ nhận ra được điều gì đó.
Đúng vậy, khi trước bọn họ vắt óc nghĩ thế nào cũng không hiểu được vì sao tự dưng lại có một ổ rắn lục bỗng nhiên xuất hiện từ hư không như thế.
Nếu như bọn chúng không thuộc về thế giới này, mà vốn xuất hiện từ bên trong không gian, chỉ tình cờ rơi vào phần một của phụ thân Lễ Bộ thượng thư, sau đó trùng hợp được con cháu tới tảo mộ phát hiện, vậy thì mọi thứ coi như được làm sáng tỏ.
Bạch Quân Quân vốn cũng chỉ tiện miệng nói ra, nhưng nói dứt lời, nàng lại bị những suy đoán này của mình dọa cho ngây người:
“Xem ra, có lẽ chúng ta đã tiếp xúc với những phần không gian rời rạc này từ sớm rồi, chỉ là lúc ấy không để ý tới mà thôi.”
Nghĩ tới chuyện có lẽ khi trước đã bắt gặp phần rời rạc của không gian này, Bạch Quân Quân chỉ cảm thấy cực kỳ hối tiếc.
May mà vẫn còn chưa muộn.
Hai người không kìm lòng được mà bước đi nhanh hơn, nhưng đi tới điểm tận cùng của địa lao, bọn họ vẫn chẳng hết phát hiện được chút dấu vết nào của không gian.
Bên cạnh đó, bọn họ đã phát hiện ra dấu vết cho thấy có người từng ở trong một phòng giam, có lẽ căn phòng này đã từng nhốt Lâm nương tử.
Nhưng hiện tại, trong phòng không một bóng người, có lẽ ông già kia không hề gạt bọn họ, Lâm nương tử đã được phóng thích rồi.