Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 669 - Chương 669. Sự Nguy Hiểm Khi Không Gian Vỡ Vụn

Chương 669. Sự nguy hiểm khi không gian vỡ vụn Chương 669. Sự nguy hiểm khi không gian vỡ vụn

Hai người tìm kiếm một vòng, nhận ra không có bất cứ thu hoạch nào mới mặt ủ mày chau quay trở lại phòng giam.

“Xem ra không gian này cực kỳ không ổn định, nếu không thì cũng sẽ chẳng thoắt ẩn thoắt hiện như thế này.”

Lý Văn Li bỗng cảm thấy lo lắng, bèn nhíu mày.

“Nói rõ hơn xem nào!”

Đối với không gian, Bạch Quân Quân chỉ là tay mơ, cho nên đến tận bây giờ, nàng cũng chỉ đành chịu ấm ức mà dùng chung một không gian với Lý Văn Li.

Không giống Lý Văn Li, hắn đã có không gian riêng của mình, vậy mà còn có không gian chung của hắn và Bạch Quân Quân, đúng là kẻ cuỗm hết vận may của người khác.

Lý Văn Li không biết đại tiểu thư cũng có lúc ghen tức với mình tới vậy, chỉ nghiêm túc giải thích: “Tuy rằng không gian là một dạng trôi nổi khắp thế giới này, nhưng là tần suất chuyển động của nó sẽ không thoăn thoắt như vậy. Suy cho cùng, không gian nào cũng có thể được xem là một thế giới thu nhỏ, thế giới này cũng chẳng khác gì thế giới bình thường, di chuyển với tần suất cao sẽ khiến cho tầng kết giới của không gian bị bào mòn, kết giới va chạm vào vật thể sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng. Tới khi không gian ấy không thể nào chịu đựng được nữa thì sẽ vỡ vụn, những thứ bên trong không gian cũng sẽ dồn hết vào thế giới này.”

Bạch Quân Quân ngạc nhiên, từ xưa tới nay luôn có vài truyền thuyết kiểu này, ví dụ như gió thổi tới chùa Linh Ẩn, hay chuyện bỗng nhiên có một con cáo núi bỗng xuất hiện ở vùng sông hồ. Mọi người không tìm ra nguyên nhân nó đột nhiên xuất hiện, chỉ có thể coi đây là chuyện yên ma quỷ quái, hay là dấu vết của thánh thần.

Có lẽ những điều này xảy ra đều do không gian bị phá hủy.

Lý Văn Li hài lòng gật đầu, điệu bộ như khen trẻ nhỏ dễ dạy: “Đại tiểu thư thật là thông minh, dạy một mà biết ba.”

“Nhưng có rất nhiều chỗ vẫn chưa giải thích được, trên thế giới này có nhiều không gian như vậy, như cứ một không gian bị phá hủy lại sát nhập với thế giới này, vậy thì sao thế giới này chứa hết được.”

“Ngươi đừng quên bên trong không gian và bản thân của không gian tồn tại rất nhiều hố đen không đáy. Thi thoảng, sau khi không gian bị phá hủy, có thể một phần của chúng còn chưa rơi hết vào thế giới này đã bị hố đen nuốt sạch.”

Lý Văn Li nói xong, Bạch Quân Quân bỗng dưng lại có dự cảm chẳng lành.

Dựa theo mệnh cách chẳng có chút tài vận nào của nào, nói không chừng mấy thứ nàng muốn cất giữ đã bị hố đen nuốt gần hết rồi.

Lý Văn Li có chút chột dạ, lại nói thầm: “Căn cứ vào chỗ rắn rơi ra từ không gian này, chỉ e trong khoảng thời gian nó di chuyển, đã làm rơi rất nhiều thứ rồi. Chúng ta chỉ đành hy vọng đồ trong không gian này nhiều hơn, đủ cho nó làm rơi dăm ba năm gì đó.”

Bạch Quân Quân tuyệt vọng giơ ba ngón tay lên: “Đã ba năm rồi.”

“Khụ…” Lý Văn Li ngại ngừng nói: “Không sao hết, cũng đâu phải lúc nào đồ của chúng ta cũng rơi hết vào hố đen.”

Sau khi suy đoán một phen, Bạch Quân Quân vốn còn đang vui vẻ thoải mái, nhưng bây giờ mỗi giây mỗi phút đều đứng ngồi không yên.

Nàng rất muốn thu được món đồ này vào tay, mau chóng tìm ra không gian lung lay sắp vỡ vụn kia, sau đó trói chặt nó không buông.

Nếu không để cho không gian này vỡ vụn, nơi giấu báu vật của nàng sẽ lập tức biến mất. Đương nhiên, nếu như không có nơi giấu báu vật thì từ từ tích góp cũng được, nhưng mất đi một không gian rộng rãi hữu dụng như vậy, ai mà không tiếc đứt ruột cơ chứ!

Bạch Quân Quân đang như đứng đống lửa như ngồi đống than, bên ngoài địa lao lại truyền đến tiếng bước chân.

Lão già mặc áo choàng bước vào bên trong, bắt gặp hai người vốn còn đang thanh thản như không có chuyện gì giờ đã lo lắng vô cùng.

Ông ta khá kinh ngạc.

Vừa rồi thái độ của hai người này như thể trời có sập cũng chẳng hề gì, sao chỉ mới có một chốc mà sắc mặt đã căng như dây đàn vậy?

Quả nhiên, đúng là tuổi trẻ bồng bột mà thôi.

Chỉ cần nhốt bọn họ trong địa lao này một thời gian ngắn, thì thái độ bình tĩnh vờ vịt của bọn họ sẽ được vạch trần ngay tắp lự.

Lão già thầm than thở, giả vờ không phát hiện ra sự thay đổi của hai người: “Chuyện của các ngươi, chúng ta đã tra xét rõ ràng.”

Bạch Quân Quân gật đầu, lời nói vô cùng khẩn thiết: “Chúng ta thật sự không lừa ông, cho nên mau thả chúng ta ra đi.”

Thả nàng ra, nàng mới có thể đi tìm kho báu trong hang núi này được.

Bình Luận (0)
Comment