Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 675 - Chương 675. Đây Con Mẹ Nó Đúng Là Trò Yêu Ma Quỷ Quái

Chương 675. Đây con mẹ nó đúng là trò yêu ma quỷ quái Chương 675. Đây con mẹ nó đúng là trò yêu ma quỷ quái

Lần này hai người đều phản ứng rất nhanh.

Lý Văn Li nhanh chóng mà thắp lửa soi đường, hắn thoáng nhìn không gian này, phát hiện ra bốn bề của không gian đều rất mỏng, quang cảnh bên ngoài lúc ẩn lúc hiện.

“Không gian này sắp vỡ vụn rồi.”

Sắc mặt Lý Văn Li trở nên nghiêm trọng:

“Những không gian ổn định khi thường đều sẽ có kết giới dày ngăn cách với thế giới bên ngoài, dùng để bao bọc thế giới nhỏ bên trong. Khi không gian không ổn định hoặc sắp vỡ vụn, kết giới của chúng sẽ ngày một mỏng đi, cuối cùng sẽ bị vỡ thành từng mảnh nhỏ.”

“Vậy chúng ta phải làm sao đây?” Bạch Quân Quân khá sốt ruột, cái kho chứa báu vật này đâu thể biến mất lãng xẹt như vậy được, địa bàn của nàng lúc này hãy còn quá nhỏ, khuếch đại phạm vi là nhu cầu cấp bách vô cùng.

“Chúng ta có thể tu bổ không gian thử xem.” Lý Văn Li nhíu mày: “Có điều đâu cũng là lần đầu tiên ta làm chuyện này, không biết có hiệu quả hay không.”

Không gian của hắn ở thời mạt thế vô cùng chắc chắn và ổn định, chưa từng có gặp phải rắc rối như thế này.

Hơn nữa chuyện tu bổ không gian này, hình như chưa có ai làm được cả.

Hiện giờ bọn họ chỉ đành được đến đâu hay đến đấy.

Dị năng của Bạch Quân Quân là hệ mộc, vốn mang trong mình công năng trị liệu. Tuy nhiên, thứ nàng tu bổ được là sinh mệnh hay cây cỏ, chưa từng xử lý thứ vật chất không có sự sống này.

Nhưng suy đi tính lại, hẳn là môi trường của không gian cũng giống như môi trường của trái đất, trong vũ trụ bao lao diệu vợi, chính nhờ tầng ozone mà nhân loại và các loài sinh vật khác mới có được không gian để sinh tồn.

Theo lý mà nói, ở trong không gian này hẳn là cũng tồn tại một thứ giống như tầng ozone, và tầng ozone này chính là những nguyên tố cơ bản nhất như địa, thủy, hỏa phong.

Bọn họ không có dị năng hệ thổ, không thể tạo ra một kết giới hoàn toàn mới, nhưng lại có thể lợi dụng sự kết hợp dị năng hệ mộc và dị năng hệ thủy, hỏa, phong của Lý Văn Li, hình thành một tầng bảo vệ mới, tu bổ cho nơi này trở nên vững chắc hơn.

Kịch bản mà hai người tạo ra vô cùng hoàn mỹ, nhưng bọn họ đã quên mất nơi này đã đi tới bờ vực sụp đổ.

Tính cách của nó vô cùng dữ tợn, không gian thường xuyên tồn tại trên ranh giới sụp đổ thường rất mực điên cuồng. Nó không ngừng di chuyển, chấn động làm rơi vật chất bên trong ra ngoài hòng thu nhỏ dung tích của bản thân, để có thể tồn tại càng lâu càng tốt.

Có điều đây cũng không phải kế lâu dài, cho dù nó có thu mình lại bằng nắm tay thì cũng sẽ vỡ thành từng mảnh nhỏ.

Nhưng không gian cũng chẳng phải con người, không có năng lực tư duy, tất cả những gì nó làm ra đều xuất phát từ bản năng sinh tồn và quá trình thích ứng.

Cho nên hai người lại tiếp tục bị ném văng khỏi địa cung.

Hai tên xúi quẩy bị không gian kia ném thẳng vào giữa toán người.

Mặt khác, đám người trong hang động đã phát hiện có kẻ nhập, đang cầm đao chuẩn bị lật tung từng góc từng ngách trong hang động để bắt người, vậy mà hai người này lại đột nhiên xuất hiện từ hư vô.

“A! Cứu mạng với!”

“Có quỷ!”

Lý Văn Li và Bạch Quân Quân còn tưởng rằng sắp phải tham gia vào một đợt mưa máu gió tanh, nào ngờ đám người này thấy bọn họ đột nhiên xuất hiện đã kinh hồn táng đảm, ôm vũ khí chạy thoát thân.

“?”

Hai người bọn họ ngẩn ra, trường hợp gì vậy chứ?

Có điều… nếu đám người Thiên Lý thức thời mà chủ động rút lui, vậy thì bọn họ cũng chẳng quan tâm làm gì nhiều, tiếp tục lần theo dấu vết mà tìm địa cung.

Trong lúc chạy tới chạy lui, bọn họ lại bắt gặp được địa cung một lần nữa, sau đó biến mất trước mắt bọn họ thêm một lần nữa.

Cứ vậy, trong tổng bộ của Thiên Lý, hai người không ngừng xuất hiện, rồi lại biến mất, rồi lại xuất hiện, rồi lại biến mất,… chuyện xảy ra không biết bao nhiêu lần, khiến cho đám thủ vệ trông thấy càng khiếm đảm.

Vậy nên, khi lão già thần bí mặc áo choàng đặt chân tới tổng bộ, phần lớn đám thủ vệ đều đang trốn bên ngoài không dám vào trong, hơn nữa ai nấy đều sợ tới mức mặt không còn một giọt máu.

Nhìn thấy dáng vẻ này của đám thủ vệ, lão già mặc áo choàng không nhịn được mà nhíu mày: “Rối cuộc đám các ngươi đang làm gì vậy! Các ngươi quên hết chức trách của mình rồi sao?”

Đám người đó nhìn thấy thủ tọa xuất hiện, đồng loạt quỳ xuống van nài: “Thủ tọa cứu mạng, bên trong có quỷ!”

Bình Luận (0)
Comment