Những người đó giống như nắm được cọng cỏ cứu mạng nhanh chóng nắm lấy ông già mặc áo choàng bộc lộ hết với ông ta.
"Lần này nghiêm trọng hơn so với trước đây nhiều, có hai người bị lệ quỷ quấn lấy, thoáng cái ở phía đông thoáng cái ở phía tây, trêu đùa bọn họ rất thảm."
"Hai người nào?" Ông già mặc áo choàng nghe bọn họ nói mà mờ mịt, cái gì mà thoáng cái đông thoáng cái tây?
"Hôm nay có hai người được thả từ trong ngục, bọn họ lại trở về rồi!"
"Chỉ sợ bọn họ sớm đã bị lệ quỷ để mắt tới, chúng ta rõ ràng đã thả bọn họ, nhưng lệ quỷ lại bắt bọn họ trở về, hơn nữa cũng không biết lệ quỷ này rốt cuộc muốn làm cái gì, ném bọn họ không ngừng khắp nơi."
Có người bắt đầu, những người khác cũng bắt đầu báo cáo với thủ tọa những gì bản thân mình đã chứng kiến.
Tổng kết lại chính là: Bạch Quân Quân và Lý Văn Li rõ ràng đã được thả đi, nhưng lệ quỷ ẩn náu ở tổng bộ lại bắt bọn họ trở về, hai người này cứ liều mạng trốn ra bên ngoài vẫn sẽ bị bắt trở lại, hơn nữa thoáng cái xuất hiện ở tầng chót, thoáng cái lại xuất hiện ở giữa, thoáng cái lại ở tầng cao nhất.
Mỗi một lần xuất hiện đều rất đột ngột, giống như bị lệ quỷ ném ra.
Mặc dù bọn họ xuất hiện đầu tiên cũng là co cẳng chạy trốn, nhưng mà chạy rồi chạy lại bị lệ quỷ bắt được, tiếp theo lại ném đến một chỗ khác.
Nói tóm lại chính là bọn họ gặp vận rủi lớn, bị coi là chuột trêu đùa.
Bây giờ tổng bộ một mảnh hỗn độn.
Mọi người sợ bị tai họa, chỉ có thể tạm thời trốn ở bên ngoài, chờ đám lệ quỷ này trêu đùa hai bọn họ đủ rồi, lại đi vào nhặt xác thay hai người kia.
Những người này nói xong vẫn không quên lầu bầu: "Cho nên nói quá đẹp cũng không phải chuyện tốt."
"Không sai, lệ quỷ này khẳng định vừa mắt dáng vẻ của bọn họ, muốn bắt bọn họ làm nha hoàn tôi tớ đây mà."
"Nói không chừng là muốn mượn xác hoàn hồn."
"Suỵt, đừng nói nữa, càng nói càng khủng bố."
"Đều nói núi Danh Sĩ âm khí âm u, bình thường tà dị cực kì, chúng ta ở đây... Sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện."
Mọi người như chiếc máy hát được mở, càng nói càng giống như chuyện là như vậy.
Ông già mặc áo choàng nghe không nổi nữa, chỉ để cho thân tín đánh 30 gậy với những người chểnh mảng nhiệm vụ ngay tại chỗ.
Mà ông ta tự mình đi vào bên trong.
Lúc đó Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đang ở trong không gian đánh cuộc chiến cuối cùng.
Lúc này bọn họ đã tu sửa đến chỗ mấu chốt nhất, chỉ cần dùng miếng vá nhân tạo quấn một vòng bên ngoài không gian là đủ rồi.
Nhưng muốn ném miếng vá này ra bên ngoài, chỉ có thể chọc một cái lỗ nhỏ ở chỗ yếu nhất trong không gian trước, sau đó lại dán miếng vá ra bên ngoài.
Nhưng không gian Địa Cung này chính là sợ mình bị vỡ vụn nên mới có thể nóng nảy như vậy!
Cho nên biết hai người muốn phá vỡ nó, không gian giận dữ hận không thể quăng hai người này ra ngã chết.
Nhưng hai người này lại như âm hồn bất tán, mỗi lần quăng bọn họ ra ngoài, đều có thể có bản lĩnh âm thầm đi vào, đơn giản phiền phức vô cùng.
Hơn nữa hai người này hình như cũng tìm được bí quyết để không bị quăng ra, lúc này hai người ôm eo nhau, thân mật vô cùng.
Địa Cung cũng không biết chuyện gì xảy ra, hai người này chỉ cần dính càng chặt, bọn họ lại càng nặng, bỗng nhiên ở phía dưới căn bản không có cách nào văng bọn họ ra.
Cứ như vậy, lúc Địa Cung đang mãnh liệt lăn lộn giãy dụa, vách tường cuối cùng đã bị cạy mở ra một cái hố.
Đang lúc nó cho là hệ thống bị phá hư, sẽ bởi vậy mà chia năm xẻ bảy, đột nhiên nơi sắp nổ tung lần nữa trở nên dày dặn.
Môi trường luôn không ổn định cuối cùng cũng an tĩnh lại, không gian sững sờ, thế mới biết hai người này vậy mà lại đang tu sửa chính mình.
Một lát sau, không gian xao động cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đều thở phào một hơi, mà vào lúc này, sương mù trong không gian cũng bắt đầu dãn ra.
Trong chốc lát, Địa Cung xuất hiện ở gian phòng bên cạnh, bị trói chặt cùng một chỗ với đình viện này.