Lâm nương tử khuyên can mấy phen không có kết quả, cãi nhau với bọn họ một trận lớn.
Sau trận cãi vã ấy, ba sư huynh đệ Quý Sơ yên lặng rời khỏi sư môn, rồi sau đó bặt vô âm tín.
Nửa năm sau, có người nói từng nhìn thấy sư huynh đệ giúp vài tráng đinh thoát thân, sau đó bị một đám binh lính giải đi.
Sư phụ lo lắng các đồ đệ cũng bị kéo đi làm tráng đinh, quyết định ra ngoài tìm kiếm, sao Lâm nương tử có thể chấp nhận được?
Bà ta đành nói để bà ta đi tìm là được.
Nhưng sau hơn nửa năm tìm kiếm, khi trở về, sư môn đã trống không.
Sau này mới biết, trong khoảng thời gian bà ta rời đi, người của phủ hoàng tử đã bí mật phái người bắt sư phụ đi mất, lấy cớ mời hậu nhân Mặc gia làm quân sư.
Trên thực tế, bà ta hiểu rõ tính của sư phụ, sư phụ vốn đã vô cùng căm ghét chiến tranh, lại sao có thể bằng lòng dùng chiến tranh để ngăn chiến tranh? Chắc chắn ông ấy rời đi là do bị ép buộc.
Lâm nương tử đã không còn các sư huynh để dựa vào, chỉ có thể một thân một mình đi tới vùng phía tây cứu sư phụ.
Trong khoảng thời gian ấy, không cần phải nói cũng biết bà ta đã trải qua bao nhiêu khó khăn gian khổ.
Gia chủ Mặc gia tuy bị đưa tới phía tây, nhưng bởi không muốn giúp đại hoàng tử chỉnh đốn binh mã nên đã phải chịu lạnh nhạt.
Tới khi bà ta đưa sư phụ bỏ trốn khỏi đó, binh mã đại hoàng tử của đại hoàng tử cùng ráo riết đuổi theo.
Đại hoàng tử uy hiếp, nếu sư phụ không đi theo hắn, vậy thì chỉ có thể chọn con đường chết.
Lúc đó bọn họ đã tới gần núi Vu Tổ, là thánh nữ Vu Tổ Sơn ra mặt bảo vệ hai thầy trò bọn họ.
Có điều để trả giá, bọn họ cần phải trú ngụ ở núi Vu Tổ, không được đặt chân ra bên ngoài.
Đại hoàng tử không muốn thả người, vốn là bởi lo lắng Mặc Giả quy hàng thế lực khác, hiện giờ Vu Tổ Sơn giữ lại bọn họ, bọn họ cũng chẳng thể đi tới nơi nào khác, vừa hay hợp với ý hắn.
Cho nên đại hoàng tử cũng chấp nhận chuyện này.
Sau đó, hai thầy trò đi tới núi Vu Tổ sinh sống.
Có điều trong lòng Lâm nương tử vẫn nhớ thương ba tên đại ngốc đang lưu lạc bên ngoài, vì thế nửa năm trước bà ta đã kiên quyết rời khỏi núi Vu Tổ, lên đường tìm kiếm các sư huynh.
Ai ngờ lại không tìm thấy bất cứ tin tức nào, nhưng trên đường đi lại gặp phải không ít trẻ con, đám trẻ lưu lạc khắp nơi, lọt vào tay kẻ buôn người.
Có đứa bị bán làm nô bộc, có đứa bị bán vào lầu xanh làm kỹ nữ, Lâm nương tử không nhìn nổi cảnh này, nên đã chuộc thân cho vài đứa. Về sau bà ta phát hiện ra cách chuộc thân này không phải cách triệt để, dù sao thì đám trẻ con này cũng được bán với giá trên trời, bà ta vốn làm gì có tiền, vốn không thể tiêu hoang như vậy được.
Thay vì như thế, chi bằng hóa thành một người mua buôn.
Nhưng Lâm nương tử nghiên cứu cẩn thận, sau đó phát hiện ra làm kẻ buôn người ở đây cũng không phải muốn làm là làm được, còn phải đi tới quan phủ nộp thuế, lập hồ sơ.
Lâm nương tử vất vả lắm mới được cấp phép buôn người, bên ngoài làm nghề thất đức, đằng sau lưng bí mật tìm người.
Sau đó bà ta gặp được đám người Bạch Quân Quân, sau đó nữa thì đi lạc vào tổng bộ Thiên Lý, sau khi rời khỏi tổng bộ, bà ta lại lẻn vào một lần nữa.
Không ngờ lại phát hiện sản vật mất tích nhiều năm thuộc về Mặc Giả, tức thông thiên tháp ở tầng cuối cùng của Thiên Lý.
Lúc ấy Lâm nương tử vô cùng kinh sợ, đây chính là pháp môn mà nhị sư huynh và tam sư huynh phát minh ra, sao bỗng dưng lại xuất hiện ở chỗ này?
Chẳng lẽ các sư huynh đều đã quy phục Thiên Lý rồi?
Nhưng nghĩ một lát, Lâm nương tử lại cảm thấy có gì đó không đúng, tuy rằng sư huynh có tấm lòng bao la và lý tưởng muốn kinh bang tế thế, nhưng bọn họ cũng sẽ không dùng Quân Thượng Chi Sự bừa bãi, đặc biệt là dùng cho việc tình báo, bọn họ nhất định sẽ không làm.
Nếu không phải các sư huynh, vậy chỉ có một khả năng, Quân Thượng Chi Sự đã rơi vào trong tay đám người này.
Vả lại, khi trước các sư huynh đã nói với bà ta, rằng Quân Thượng Chi Sự được giấu ở địa cung.
Nàng tới nơi này cũng là nghĩ các sư huynh nhất định sẽ đến lấy, nàng ôm cây đợi thỏ là có thể gặp được bọn họ.
Không từng tưởng còn không có gặp được các sư huynh, trước thấy được sư môn bí thuật hiện thế.
Có thể nghĩ lâm nương tử có bao nhiêu khiếp sợ.