Nghĩ rằng Quân Thượng Chi Sự đã rơi vào tay Thiên Lý, Lâm nương tử cảm thấy cả người lạnh cả người.
Bên trong Quân Thượng Chi Sự có ghi chép rất nhiều thiết kế quân sự tiên tiến, Thiên Lý là tổ chức tình báo, nếu đám người này bán thông tin cho những hoàng tử vương gia, chỉ sợ trận chiến còn sẽ có càng nhiều người mất mạng hơn.
Nhưng rõ ràng cuốn Quân Thượng Chi Sự được giấu ở Pháp Hoa Tự, sao bỗng nhiên lại xuất hiện trong núi Danh Sĩ?
Chẳng lẽ rất nhiều năm trước này Quân Thượng Chi Sự đã bị trộm mất rồi?
Lúc này lâm nương tử cũng không biết nên làm gì cho phải, bà ta định tìm cách trốn ra bên ngoài trước, suy tính cho cẩn thận hơn.
Ai ngờ lại gặp phải Lý Văn Li và Bạch Quân Quân, những chuyện xảy ra sau đó, mọi người đều đã biết.
Bạch Quân Quân nghe xong chỉ biết cảm thán, ở trên đời này ai ai cũng là nhân vật chính trong câu chuyện của mình đấy nhỉ.
Ba năm thăng trầm này của Lâm nương tử, nếu viết thành tiểu thuyết thì cũng là một bộ truyện đại nữ chủ đấy chứ!
So với mấy suy nghĩ vẩn vơ của Bạch Quân Quân, Lý Văn Li nghĩ mọi chuyện càng sâu xa hơn, chỉ e Quân Thượng Chi Sự đã theo địa cung tới núi Danh Sĩ.
Nhưng lại trung hợp vô cùng, nó bị hất văng ra ngoài, sau đó Trâu công công nhặt được.
Qua những cơ quan tiên tiến vượt bậc ở núi Danhsơn, e rằng bọn họ đã nhặt được từ lâu, nói không chừng Trâu công công còn kính tặng nó cho người đứng phía sau ông ta kìa.
Trong lúc Lý Văn Li thất thần, Lâm nương tử lại mở miệng lần nữa:
“Hiện giờ ta chỉ có một thỉnh cầu, cầu xin hai vị hỗ trợ, cùng ta hãy cùng tìm kiếm bí thuật gia truyền Quân Thượng Chi Sự về lại tay, cũng coi như an ủi sư huynh trên trời có linh thiêng.”
“???”
Trên trời có linh thiêng?
Bạch Quân Quân liếc mắt nhìn Lâm nương tử một cái, sau đó đáp lại: “Cũng chưa chắc chuyện đã không may như vậy, đám đại thúc què chân đa mưu túc trí như thế, chắc chắn sẽ tai qua nạn khỏi mà.”
“Sao có thể như vậy được?” Lâm nương tử đau đớn ngước mắt nhìn: “Trên chiến trường đao kiếm vô tình, theo như lời các ngươi, bọn họ một người bị chặt đứt tay, một người mắt bị mù, còn một người lại què chân, người như vậy ở trên chiến trường còn sống được hay sao? Hơn nữa với tính cách thích xả thân cứu người tới mức đầu rơi máu chảy của bọn họ, chỉ sợ đời này không chết vì người khác, bọn họ đều sẽ không cam tâm.”
“…”
Bạch Quân Quân và Lý Văn Li cũng không nghĩ ra cách gì để phản bác.
Bọn họ quả đúng là sư huynh muội, hiểu rõ đối phương như thể hiểu rõ bản thân mình vậy.
Lâm nương tử cũng không cần hai người bọn họ an ủi, đau đớn khóc thêm một chốc rồi giấu nhẹm đi lòng đau đớn.
Sau khi ổn định lại tinh thần, bà ta ngước mắt: “Ta biết đây là chuyện riêng của Mặc Giả, không nên kéo các ngươi vào chuyện này, nhưng hôm nay được chứng kiến năng lực của các ngươi, ta nhận ra trên đời này chỉ có các ngươi mới có thể giúp ta được.”
“À thì… Không tính gạt ngươi, lần này chúng ta tới hoàng đô quả đúng là để thực hiện lời hứa với ba vị đại thúc, muốn giúp bọn họ giao lại Quân Thượng Chi Sự và Những Cái Khó Của Nghề Nông cho truyền nhân mới. Ngoài ra, ngươi là sư muội của bọn họ, đem bí trục giao cho ngươi cũng coi như có thể báo cáo kết quả nhiệm vụ rồi.”
“Cái… Cái gì?” Lâm nương tử ngẩn người.
Bà ta không tài nào ngờ nổi mục đích của mình và bọn họ giống hệt nhau đây đúng là niềm vui bất ngờ mà!
“Nếu như vậy thì thật là tốt quá rồi, ta thay mặt trên dưới sư môn cảm tạ hai vị trượng nghĩa ra tay tương trợ!”
Được như ý nguyện, nỗi đau mất đi sư huynh của Lâm nương tử cũng vơi đi không ít, bà ta kéo tay Bạch Quân Quân, hết lời cảm tạ.
Bất chợt, Lâm nương tử nhớ ra chuyện gì đó, lại hỏi: “Rốt cuộc chuyện hôm nay là sao vậy? Vì sao các ngươi lại thoắt ẩn thoắt hiện trong tổng bộ thiên lý như vậy? Còn nữa, vì sao sau khi ngươi hỏi ta có muốn giữ lại cọc cao đó hay không, nó lại nổ tung trong chớp mắt? Ta nghĩ rằng cả đời này của ta đã trải qua quá nhiều chuyện lạ rồi, ta không tin hết thảy những điều này đều là trùng hợp, cho nên các ngươi cũng đừng trả lời qua loa lấy lệ, hãy cho ta một câu trả lời rõ ràng. Bất kể là siêu năng lực hay có cánh cửa thần kỳ nào, ta đều có thể chấp nhận được!”