Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 691 - Chương 691. Cùng Là Phận Lưu Lạc Khắp Thiên Nhai

Chương 691. Cùng là phận lưu lạc khắp thiên nhai Chương 691. Cùng là phận lưu lạc khắp thiên nhai

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li không trả lời, dẫu sao thì dị năng chính là thứ vũ khí giữ mạng của bọn họ, nếu không cần thiết, thì nhất định phải hạn chế nói với người khác.

Bọn họ có thể nói ra mình đến từ thời mạt thế đã là nể nàng lắm rồi.

“Tương lai đã xảy ra nhiều dị biến, thiên tai, nhân họa cái gì cũng có, vì để sinh tồn, đúng là nhân loại đã được thức tỉnh dị năng. Trong một lần chiến đấu, chúng ta vô tình mở ra vết rách thời không, sau đó được đưa tới nơi này.”

Bạch Quân Quân đưa mắt nhìn Lý Văn Li.

Tên đầu sỏ gây tội Lý Văn Li xấu hổ sờ mũi, không nói gì.

Lâm nương tử đã hiểu rõ nguồn cơn, bèn đáp: “Chuyện của ta cũng gần giống như vậy, có điều là do máy bay của ta xảy ra vấn đề nên mới tới đây! Ta đã sống ở đây suốt mời năm! Các ngươi thì sao? Các ngươi tới đây từ khi nào?”

Bạch Quân Quân không ngờ Lâm nương tử đã sinh sống ở đây suốt mười năm, nàng giơ một ngón tay lên, đáp lại: “Chưa đến một năm.”

“Chưa đến một năm?” Lâm nương tử kinh ngạc nhìn nàng một cái, sau đó lại gật đầu: “Cũng phải, khi tới nơi này, ta cũng chẳng hơn các ngươi bao nhiêu tuổi, không ngờ chớp mắt một cái đã mười năm. Nói đúng ra, ta chính là tiền bối của các ngươi, nếu các ngươi có gì không hiểu thì có thể hỏi ta.”

Lâm nương tử đột nhiên hỏi tiếp: “Phải rồi, đệ đệ muội muội của các ngươi đã biết thân phận của các ngươi chưa?”

Bạch Quân Quân lắc đầu.

Lâm nương tử gật đầu: “Đúng đúng đúng, chuyện này nhất định đừng có nói với ai, ta cũng chưa từng kể lại chuyện này với người ngoài nào. Người thời xưa khá là mê tín, nếu bọn họ biết chúng ta du hành thời gian tới đây, vậy thì sẽ nghĩ rằng chúng ta là cô hồn dã quỷ đoạt xác người sống, không phân đen trắng mà thiêu sống chúng ta luôn, cho nên chuyện bí ẩn như thế này tuyệt đối không được phép nói ra.”

Đối với Lâm nương tử mà nói, đêm nay là một đêm không thể nào quên được.

Ban đầu là đau khổ vì tuyệt học của sư môn bị lấy mất, sau đó lại xót xa vì các sư huynh đã qua đời, mà bây giờ lại gặp được người đồng cảnh ngộ, nỗi đau khổ nhanh chóng bị thay thế bởi niềm hân hoan.

Đêm nay tiếng cười và nước mắt của bà ta còn nhiều hơn cả năm cộng lại.

Lâm nương tử còn đang định ôn chuyện tiếp với đồng hương, bên ngoài đã truyền đến âm thanh của người gõ mõ cầm canh, báo hiệu đã tới ba giờ sáng.

Hai người vốn đã tung hoành ở chùa Pháp Hoa suốt cả một đêm, sau đó lại tới núi Danh Sĩ tìm Lâm nương tử. Đã hai ngày nay không được chợp mắt, bây giờ tới cả bọn họ cũng không cầm cự được nữa, Bạch Quân Quân chỉ có thể ngáp ngắn ngáp dài mà đẩy Lâm nương tử ra khỏi phòng.

“Chúng ta còn chưa nói hết chuyện cơ mà!” Lâm nương tử còn chưa nói đã.

Bạch Quân Quân gật đầu: “Ngày khác nói tiếp, không tiễn người anh em nữa.”

Đám người A Đao chờ ở bên ngoài trông thấy Lâm nương tử vào được nửa buổi tối đã bị đẩy ra ngoài, ai nấy đều vui mừng không ngớt.

Cuối cùng, ngoại trừ Lâm nương tử, người ngoài duy nhất là Thiện Từ phương trượng cũng không cầm cự được nữa mà đi ngủ. Lúc này bên ngoài chỉ có bọn họ, không còn ai khác, cuối cùng cũng đến phiên bọn họ đi thăm Lý Văn Li rồi chứ?

Mọi người hớn ha hớn hở định bước vào.

Bạch Quân Quân thấy mọi người như vậy thì thở dài bất đắc dĩ: “Các ngươi vào thăm đi, nhưng cũng đừng ở lại quá lâu, để hắn nghỉ ngơi yên ổn đi.”

Được Bạch Quân Quân cho phép, mọi người đồng loạt ùa vào phòng như ong vỡ tổ.

Bạch Quân Quân mệt mỏi ngáp một cái, lấy nước tăng lực từ trong không gian ra mà uống mấy ngụm, sau đó chuẩn bị ra ngoài.

Chỉ có Bạch Táp Táp chưa vào phong Lý Văn Li, lúc này nàng đang bưng canh sâm ra, nhìn thấy trưởng tỷ muốn ra ngoài thì không khỏi kinh ngạc:

“Trưởng tỷ còn muốn ra ngoài nữa sao?”

“Ừm, ta đi xử lý chút việc rồi sẽ về ngay.” Bạch Quân Quân gật đầu.

“Trời khuya đường tối, trưởng tỷ uống một chén canh để làm ấm người trước đã.” Bạch Táp Táp sốt ruột đuổi theo.

Trưởng tỷ đã bôn ba cả ngày nay, vẻ mệt mỏi lộ rõ trên khuôn mặt rồi.

Bình Luận (0)
Comment