Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 744 - Chương 744. Sát Thủ

Chương 744. Sát thủ Chương 744. Sát thủ

Lý Văn Li thuận thế nghiêng người tránh thoát, Đại Thủ Tọa trốn ở góc tối đánh trượt đòn này liền giáng thêm mấy cước liên hoàn.

Lý Văn Li không kịp né, cuối cùng rơi xuống hồ dung nham kia.

“!”

Bây giờ hắn đã hiểu ra, thì ra tên này có ý muốn dùng dung nham để thiêu chết hắn.

Nhưng có lẽ hắn phải làm ông ta thất vọng rồi.

Khoảng cách từ nơi này tới lớp dung nham lên đến mấy ngàn mét, khi Lý Văn Li rơi xuống, hắn găm trường kiếm trong tay vào vách đá, sau vài trăm mét thả rơi, cuối cùng cũng khựng lại.

Hắn ngẩng đầu lên, liền trông thấy lão già mặc áo choàng đang nện búa lia lịa vào vách đá, lát sau lại dùng nội lực móc ra vô vàn tảng đá lớn, điên cuồng thả xuống dưới.

Thật đúng là “ném đá xuống giếng” đúng nghĩa.

Lý Văn Li “hừ” một tiếng, may mà khoảng cách giữa hai người còn khá xa, Lý Văn Li giăng lưới gió đánh tan hết mấy tảng đá lớn kia thành mảnh vụn.

Đại Thủ Tọa nhìn thấy Lý Văn Li dập nát mấy tảng đá dễ như trở bàn tay, tức tối hô hoán xung quanh: “Mau mang cung nỏ tới đây đi!”

“Tuân mệnh.”

Người trong hang động này chỉ là thợ thủ công bình thường, bọn họ đều không biết dùng vũ khí, cho nên nghe thấy mệnh lệnh của Đại Thủ Tọa, thợ thủ công ở đây cũng vội vàng chạy tới.

Từ lò luyện kim đến kho vũ khí phải đi rất xa, nhưng đám thợ thủ công cũng không thèm để ý, có cơ hội rời xa nơi đao kiếm vô tình, bọn họ cầu mà chẳng được.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong huyệt động chỉ còn lại Lý Văn Li và lão già mặc áo choàng kia.

Lý Văn Li uyển chuyển rút kiếm ra, leo lên phía trên từng chút một, lão già mặc áo choàng càng nhìn càng thấy sốt ruột.

Không đợi được tiếp viện, ông ta đành phải giắt thanh đoản kiếm kia ra sau lưng, sau đó lại ra sức bê gạch… À không phải, là khuân tảng đá.

Lý Văn Li chỉ chờ cơ hội này.

Hắn trông thấy người nọ tra lại kiếm vào vỏ, lập tức đốt một ngọn lửa dung nham, phóng về phía áo choàng của Đại Thủ Tọa.

Ánh lửa nhanh chóng thiêu chiếc áo choàng của ông ta ra thành tro.

Thấy người mình bỗng dưng bốc cháy, Đại Thủ Tọa hỏng hốt, tức khắc ném chiếc áo choàng ra xa, để lộ gương mặt góc gạch rõ ràng trong thoáng chốc.

Lý Văn Li sửng sốt.

Người này…

Là Lâm Tể Tướng đương triều sao?

Bạch Câu quốc có hai vị tể tướng, một trong số đó là cha của Văn Nhân Phinh Đình, vị tể tướng còn lại chính là Lâm Tể Tướng.

Khuê nữ của Lâm Tể Tướng cũng trùng hợp được gả cho Vũ Văn Loan Phi, cũng chính là Mộng Vũ Vương Phi có thể ăn cùng một mâm với Văn Nhân Phinh Đình!

Lý Văn Li thật không thể nào ngờ được, lão già này đã gả con gái mình cho Vũ Văn Loan Phi, lại còn thông đồng với Vũ Văn Tuyển! Vả lại, người này không phải quan văn sao? Vì sao lại có võ lực đáng nể như vậy!

Trời xui đất khiến, Lâm Tể Tướng để lộ chân tướng, ông ta cũng hạ quyết tâm, nếu đã để người này nhìn thấy mặt mình, vậy thì không thể để cho hắn sống sót.

Vì thế ông ta lại cật lực ném đá xuống hố dung nham.

Bên này, Bạch Quân Quân đã ung dung trở lại triền núi, nàng đã hẹn trước với Lý Văn Li, binh chia làm hai hướng, ai đắc thủ thì về trước, gặp lại ở Bạch phủ.

Nhưng vừa lên trên triền núi, nàng bỗng cảm thấy cả ngọn núi rung chấn dữ dội.

Bạch Quân Quân sửng sốt, trực giác cho nàng hay động tĩnh này là do hồ ly gây ra. Nghĩ vậy, Bạch Quân Quân cũng không do dự nữa, mà nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Trở lại hoàng đô, Bạch Quân Quân uyển chuyển mà băng qua tường thành đóng chặt, lại tiếp tục lang thang trên đường phố.

Ai ngờ vừa tới trước ngõ Bạch Phủ, xung quanh nàng bỗng xuất hiện rất nhiều sát thủ.

Đám sát thủ này như trúng phải bùa, nhìn thấy nàng xuất hiện thì không nói hai lời, cầm đao xông lên.

Bạch Quân Quân ngơ ngác nhìn đám người tập kích bất ngờ này, những người này đang muốn đuổi giết nàng sao?

Hay là mật thám của Kiều chưởng quỹ phát hiện ra ông ta đã, nên đã dồn sự nghi ngờ về phía nàng?

Nghĩ thế, Bạch Quân Quân không hề nao núng, rút Chu Quỷ ra nghênh chiến với đám sát thủ.

Trong lúc giao chiến, Bạch Quân Quân có hơi kinh ngạc, tất cả những người này đều mang trong mình nội lực, hơn nữa công phu của bọn họ cùng không kém chút nào.

Cho dù có thân thủ phi phàm, khi vật lộn với đám người này, Bạch Quân Quân cũng cảm thấy vô cùng hao tâm tổn sức.

Cuối cùng, Bạch Quân Quân lấy nỏ ngắn trong tay ra, tiêu diệt toán người này triệt để.

Bình Luận (0)
Comment