Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 764 - Chương 764. Không Nỡ Buông Tay

Chương 764. Không nỡ buông tay Chương 764. Không nỡ buông tay

Thật ra thì Lâm Tể tướng… à, là do bọn họ thủ tiêu.

Nhưng mà hai người lại không thể nói ra chuyện này, chỉ có thể giữ im lặng.

Vì thế trong thư phòng, Vũ Văn Loan Phi nức nở nghẹn ngào giống như một cô vợ nhỏ, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li chột dạ nhìn trời nhìn đất nhưng mà không nhìn hắn.

Chờ đến lúc Vũ Văn Loan Phi khóc gần xong, hai người mới lắc đầu.

Vũ Văn Loan Phi này quả nhiên chỉ thích hợp cầm quyền trong thời kỳ thịnh vượng, chút mưa gió ở thời buổi loạn lạc đã khiến hắn sợ đến mức này, có điều trong tương lai sẽ còn gặp nhiều tình thế nguy hiểm gấp mười lần so với việc Lâm Tể tướng mất tích, thế hắn phải làm sao?

“Lâm Tể tướng mất tích, điện hạ chớ đau buồn. Tuy rằng không loại trừ khả năng có thế lực khác cản trở từ bên trong nhưng còn một khả năng lớn hơn nữa?”

“Khả năng gì?”

“Bản thân ông ta thuộc về thế lực khác, bây giờ chỉ là lén lút rời khỏi thôi.”

“Không thể nào.” Vũ Văn Loan Phi lắc đầu như trống bỏi: “Ông ấy đã gả cả nữ nhi cho ta rồi, sao lại có thể hai lòng được? Ông ấy lại không ngốc, chẳng lẽ vì lấy được sự tín nhiệm của ta mà còn muốn đẩy nữ nhi của mình vào sao?”

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li trả lời bằng cách im lặng.

“…” Vũ Văn Loan Phi: “Không, không thể nào đâu.”

“Ngài thân ở hoàng thất, những thủ đoạn bẩn thỉu mà ngài gặp phải nhiều hơn chúng ta rất nhiều, có thể hay không thể thì ngài hãy tự phán đoán.”

Vũ Văn Loan Phi há miệng, cuối cùng không còn lời nào để nói nữa.

“Không chỉ mỗi Lâm Tể tướng mà trên thực tế là cả triều đình mà ngài tiếp xúc, nói trắng ra là cục diện rối rắm mà Tiên hoàng để lại, trước đây mỗi một người này đều trung thành với Tiên hoàng sao? Thế thì chưa chắc.

Giống như Lâm Tể tướng vậy, có lẽ bản thân ông ta đã thuộc thế lực của Hoàng tử khác, có điều biết thời biết thế nghiêng về phía ngài, rồi sau đó làm gián điệp hai mặt thôi.

Người trong triều đình, nếu không phải là người ngài tự mình nâng đỡ thì không thể thể hiện sự chân thành được, mà cho dù là người tự ngài nâng đỡ thì cũng cần phải để ý.

Cho nên ông ta mất tích thì cứ mất tích thôi, không có gì mà phải rối rắm cả.”

Nghe nói như thế, đáy mắt Vũ Văn Loan Phi tràn đầy mỏi mệt.

“Lúc trước ta không nên đến Hoàng đô, chỉ cần không nhận lấy củ khoai lang nóng bỏng tay này thì bây giờ ta vẫn là Vương gia nhàn tản như cũ.”

“Vậy cũng chưa chắc.” Lý Văn Li lắc đầu: “Lúc trước nếu ngài không nhập gia tùy tục chiếm cứ Hoàng đô thì chỉ sợ đã biến thành một gò đất vàng từ lâu rồi.”

Dù sao cũng là trận chiến tranh giành quyền thừa kế ngai vàng, cho dù hắn có lòng bỏ cuộc nhưng người khác cũng sẽ không tin tưởng.

Vũ Văn Loan Phi suy sụp, sinh ra ở nhà Đế vương có lẽ chính là chuyện phiền muộn nhất trong cuộc đời này của hắn.

Vũ Văn Loan Phi yên lặng lấy hộ tâm hoàn từ trong tay áo ra nuốt vào, mỗi khi nhắc đến xuất thân không thể lựa chọn, hắn lập tức khó chịu không thôi.

Nhìn thấy Vũ Văn Loan Phi cứ hở ra là uống thuốc, Bạch Quân Quân bất đắc dĩ: “Ngài cũng thật là, rõ ràng thân thể khỏe mạnh, lại cứ muốn làm cho mình bệnh tật quấn thân.”

Vũ Văn Loan Phi nở một nụ cười thê lương: “Ta cũng giống như chim hoàng yến vậy, sớm hay muộn cũng sẽ bị bệnh vì nhớ nhung sự tự do bên ngoài.

Ta cũng không biết ta có thể kiên trì tới khi nào, tóm lại đi bước nào tính bước nấy vậy.

Hơn nữa ta thật sự rất vui vẻ vì có thể gặp lại các ngươi, đây cũng coi như chỗ tốt duy nhất trong thời buổi đất nước loạn lạc, ít nhất có thể quen biết các ngươi, kết bạn với hai người bạn là các ngươi một lần nữa.”

Nghe thấy những lời hoa mỹ này của Vũ Văn Loan Phi, Bạch Quân Quân lập tức có dự cảm không ổn, quả nhiên chẳng bao lâu sau, Vũ Văn Loan Phi đã nói thẳng: “Ta bây giờ thật sự là sứt đầu mẻ trán, các ngươi có thể giúp ta trước không? Yêu cầu của ta không cao, đợi sau khi tam Vương gặp gỡ, các ngươi muốn ở lại đây hay là đi chỗ khác ta đều thỏa mãn các ngươi, thậm chí có tặng cả xe sang, mỹ nhân, vàng bạc châu báu cho các ngươi cũng được.”

“…” Bạch Quân Quân.

“…” Lý Văn Li.

Có đôi khi cũng không biết Vũ Văn Loan Phi này ngây thơ đơn thuần thật hay là giả ngây thơ đơn thuần nữa.

Bình Luận (0)
Comment