Bạch Quân Quân tức giận đá một đá vào chân của Vũ Văn Tuyển, Hồ Ly thích gọi gì thì gọi, đâu đến lượt hắn can thiệp chứ.
Ý đồ bao che khuyết điểm của Bạch Quân Quân rất rõ ràng, dùng lực không nhẹ, Vũ Văn Tuyển vô thức né tránh nhưng mà bàn tay giữ lấy Bạch Quân Quân vẫn không buông ra.
Bạch Quân Quân chán ghét xoay cổ tay, hai người bắt đầu đánh nhau.
Chiêu thức của Bạch Quân Quân gọn gàng dứt khoát, cứ nhằm chỗ hiểm mà đánh, dưới sự thúc ép mạnh mẽ của Bạch Quân Quân, Vũ Văn Tuyển không thể không buông nàng ra.
Võ công của Bạch Quân Quân vượt xa dự liệu của Vũ Văn Tuyển, tuy rằng nàng không có chút nội lực nào nhưng mỗi một chiêu đều chí mạng, cho dù là cao thủ đi nữa nhưng chỉ cần không cẩn thận một chút mà rơi vào bẫy của nàng thì cũng sẽ bị thương nặng.
“Nàng...”
Bạch Quân Quân nở một nụ cười lạnh lùng: “Lúc chạy nạn ta đã trải qua địa ngục trần gian chân chính, Bạch Quân Quân năm đó đã chết rồi, Bạch Quân Quân bây giờ sẽ không nhớ nhung quá khứ nữa, sẽ chỉ quan tâm đến hiện tại mà thôi. Dù sao người ở bên ta lúc nguy hiểm nhất khó khăn nhất cũng không phải là ngài.”
Nghe thấy lời nói này của Bạch Quân Quân, Vũ Văn Tuyển như bị giáng một đòn rất mạnh.
“Quân Quân, ta...”
“Ngài không cần nói với ta là ngài bị ép buộc, trên đời này ai cũng bị ép buộc cả, ngài bị ép buộc đưa ra lựa chọn vậy ngài phải trả giá cho sự lựa chọn của mình.
Chúng ta không có khả năng đâu, cũng sẽ không có kết quả gì cả. Từ nay về sau đừng nhắc lại tình yêu gì đó nữa, nếu không ta không ngại giết ngài đâu.
Còn có, ân oán cá nhân là chuyện riêng, lập trường của ngài và ta không giống nhau, ta không nhúng tay vào chuyện của ngài, ngài cũng đừng can thiệp vào chuyện của ta làm gì.”
Dứt lời, Bạch Quân Quân nhanh chóng sải bước rời đi.
Lúc này thuyền đã rời khỏi bờ, không biết đã trôi dạt đến phương nào.
Bạch Quân Quân hơi dừng lại, vốn muốn dùng dị năng rời đi nhưng nghĩ đến việc Vũ Văn Tuyển là một con cáo già thâm trầm, nếu bị hắn thấy được thì không chừng lại nổi lên suy nghĩ nào đó.
Không còn cách nào, Bạch Quân Quân chỉ có thể cưỡng chế tháo một tấm ván gỗ ra rồi chèo đi.
Rõ ràng lúc đi thì nở mày nở mặt bước lên du thuyền lớn, vậy mà cuối cùng lại phải chật vật chèo ván gỗ trở về, Bạch Quân Quân vô cùng cạn lời.
Có điều lúc nàng trở về Bạch phủ thì thấy mọi người vẫn chưa ngủ, đang đợi nàng trở về.
Dù sao câu chuyện tình yêu đau đớn, tra tấn tâm hồn và đầy giật gân trước đây của Bạch Quân Quân và Vũ Văn Tuyết rất nổi tiếng, thậm chí người ở sâu trong chùa Pháp Hoa là hòa thượng Thiện Từ và cả Lâm nương tử vừa đến Hoàng đô đều nghe thấy, càng đừng nói đến những người vẫn luôn ở trong tâm điểm của tin đồn là Bạch Táp Táp và A Đao.
Bạch Táp Táp lo lắng trưởng tỷ ra ngoài với Vũ Văn Tuyển sẽ chịu thiệt mà A Đao lại lo lắng cho công tử nhà mình.
Trước đây vì Vũ Văn Tuyển mà Bạch Quân Quân đã nhiều lần làm tổn thương tấm lòng chân thành của công tử. Tuy rằng bây giờ tình cảm của bọn họ đã có chuyển biến nhưng ngay tại thời điểm mấu chốt này Vũ Văn Tuyển lại đột nhiên xuất hiện. Liệu sự xuất hiện của hắn có ảnh hưởng đến Bạch Quân Quân không? Ngộ nhỡ Bạch Quân Quân lại hối hận thì phải làm sao?
A Đao không thể bảo đảm cho nên đứng ngồi không yên.
Về phần mấy người Bạch Linh Vũ, Tiểu Thiền... chỉ mơ mơ hồ hồ biết Vũ Văn Tuyển là tình địch của lão Đại Hồ Ly, nhưng mà bọn họ rất tin tưởng Bạch Quân Quân. Dù sao kẻ ngốc cũng biết lão Đại tốt hơn Vũ Văn Tuyển rất nhiều, chắc chắn Bạch Quân Quân sẽ không chọn sai đâu.
Trong lúc suy nghĩ của mọi người ở đây đang lung lay thì Bạch Quân Quân đã đạp ánh trăng trở về.
Nhìn thấy Bạch Quân Quân trở về, mọi người đồng loạt đứng lên, trăm miệng một lời: “Thế nào?”
Bạch Quân Quân nhìn mọi người một lượt, phát hiện không có bóng dáng quen thuộc kia, không khỏi ngạc nhiên.
“Hồ Ly đâu?”
Nghĩ đến những gì đã trải qua vừa rồi, nhất là quãng đường trở về một cách chật vật kia, nàng muốn tìm hồ ly kể lể.
“Ờ...”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong thoáng chốc không biết nên trả lời như thế nào.
Cuối cùng vẫn là Lâm nương tử, người tương đối hiểu nghệ thuật nói chuyện trả lời thay: “Hắn đi ngủ trước rồi.”
“...” Bạch Quân Quân
Nàng một mình đi đối mặt với thằng nhóc con xảo quyệt Vũ Văn Tuyển kia, vậy mà Hồ Ly lại ở nhà ngủ say sưa?