Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 778 - Chương 778. Nhàn Vân Dã Hạc Chí Hướng

Chương 778. Nhàn vân dã hạc chí hướng Chương 778. Nhàn vân dã hạc chí hướng

Còn nữa, hiện giờ hắn đã khác hẳn khi xưa, hiện giờ là thời điểm hắn tiến gần tới bảo tọa nhất.

Vũ Văn Tụng còn đang suy nghĩ miên man, Vũ Văn Loan Phi bỗng mở miệng: “Hôm nay mời hai vị tới đây, quả đúng là muốn đề nghị bắt tay, lần này hợp tác chứ không phải đàm phán hòa bình. Chuyện này vô cùng rắc rối, mong hai vị hãy nghe kỹ lời ta kể.”

Vũ Văn Loan Phi sai người đưa hồ sơ bí mật lên, lúc đó Vũ Văn Tụng và Vũ Văn Tuyển đều không biết Vũ Văn Loan Phi đang tính toán điều gì, thấy vẻ thần bí của hắn, ai nấy đều sinh lòng cảnh giác.

Xem xong quyển trục kia, bọn họ không khỏi sửng sốt: “Đây là thứ gì?”

Thứ ghi trong quyển trục ấy chính là chân tướng của nạn dịch tả năm đó, thậm chí còn có cả bí mật chùa Pháp Hoa chứa chấp phản quân.

Vũ Văn Tụng trợn tròn hai mắt: “Ý của đệ là… Tất cả những chuyện này đều là cho ngũ hoàng thúc bày mưu tính kế hay sao?”

Vũ Văn Loan Phi gật đầu.

“Không thể như vậy được.” Vũ Văn Tụng bỗng đứng phắt dậy, lúng ta lúng túng chẳng thành lời: “Rõ ràng thúc ấy…”

Vũ Văn Tụng muốn nói gì đó, nhưng bỗng nhiên im bặt, sau đó lại lắc đầu nguầy nguậy, miệng vẫn còn lẩm bẩm “không thể nào” chẳng ngớt.

“Nhân chứng vật chứng đầy đủ, sự thật chính là như vậy. Hơn nữa lúc ấy thái phi của hai người đều có mặt, nếu hai người không tin, chờ yến hội kết thúc, đích thân tới đó dò hỏi là được.”

Vũ Văn Loan Phi nhìn hai người kie bằng thái độ nghiêm túc: “Hiện giờ hoàng thất này chỉ còn lại ba huynh đệ chúng ta, nếu chúng ta tiếp tục nghi kỵ đấu đá lẫn nhau, thiên hạ này sớm muộn gì cũng sẽ đổi chủ, ngũ hoàng thúc vẫn luôn ẩn mình trong bóng tối, chờ được ngư ông đắc lợi.”

So với thái độ kinh hồn táng đảm của Vũ Văn Tụng, Vũ Văn Tuyển lại chỉ kinh ngạc thoáng toa, nhưng chẳng bao lâu sau đã khôi phục lý trí.

Biết phụ thân Bạch Quân Quân đã bị ngũ hoàng thúc gián tiếp hại chết chứ không phải thật sự mưu phản, trong lòng hắn rối ren, đưa mắt nhìn Bạch Quân Quân bằng ánh mắt phức tạp.

Có điều lúc này Bạch Quân Quân chẳng khác gì một người ngoài cuộc, chẳng có lấy chút đớn đau tiếc hận nào, hẳn là đã thoát khỏi nỗi đau lòng.

Bạch Quân Quân: ?

“Cửu đệ cảm thấy thế nào?”

Trước mắt, Vũ Văn Tụng còn đang kinh hồn bạt vía, Vũ Văn Loan Phi chỉ có thể hỏi Vũ Văn Tuyển nhìn có vẻ khá bình tĩnh kia.

Vũ Văn Tuyển bị chỉ mặt gọi tên, đầu tiên là khựng người, sau đó nhàn nhạt gật đầu: “Ta xin nghe hai vị hoàng huynh.”

“Hay, hay lắm, cửu đệ quả đúng là thấu hiểu đại cục.” Vũ Văn Loan Phi phấn khởi vô cùng.

Vũ Văn Loan Phi cảm động kính rượu Vũ Văn Tuyển, Bạch Quân Quân ngồi ở một bên nghe thấy vậy mà trợn tròn hai mắt.

Vũ Văn Tuyển có thể phối hợp dễ dàng như vậy sao?

Nếu nàng không biết bàn cờ mà Vũ Văn Tuyển bày ra thì cũng thôi đi, nhưng một người có thể tạo ra cả Thiên Lý và Hổ Minh Uyên, sao có thể để mặc mình nước chảy bèo trôi như vậy được?

Người này rõ ràng đang bày mưu tính kế.

Hay là hắn đang tính rằng, tới khi lũ ngốc kia tiêu diệt ngũ vương gia, hắn sẽ lật đổ bọn họ, đăng cơ hoàng đế?

Hình như... đây đúng là một chiêu hay ho.

Bạch Quân Quân hiểu được toan tính của Vũ Văn Tuyển ngay tắp lự.

Ấy vậy mà Vũ Văn Loan Phi lại không nghĩ nhiều như thế, vẫn còn đang nhìn Vũ Văn Tụng bằng ánh mắt tha thiết: “Hoàng huynh, huynh thì sao?”

“Đệ muốn giải quyết như thế nào?” Vũ Văn Tụng vất vả lắm mới khôi phục được lý trí cuối cùng cũng bình tĩnh nhìn về phía nhị đệ thường ngày chỉ biết ăn chơi trác táng.

“Ta hy vọng chúng ta có thể kết thành liên minh, cử binh tới đất bắc bắt lấy ngũ hoàng thúc, vạch trần bộ mặt thật của thúc ấy trước bàn dân thiên hạ.”

“Sau đó thì sao?” Vũ Văn Tụng chỉ chăm chăm quan tâm tới lợi ích được chia sau khi hoàn thành nhiệm vụ.

“Nói thật lòng, ta cũng không thích hợp với vị trí này, tới khi có thể đưa ngủ hoàng thúc ra ánh sáng, ta sẽ giao binh quyền ra. Đến lúc đó, hai người hãy thương lượng xem nên để bá tánh bầu ra tân vương hay là dựa theo chiến công mà định đoạt cũng được.”

Lời nói của Vũ Văn Loan Phi vô cùng phóng khoáng và tự nhiên, nhưng lại khiến Vũ Văn Tụng và Vũ Văn Tuyển giật mình.

“Đệ không cần thứ gì hết ư?”

Vũ Văn Loan Phi gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment