Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 779 - Chương 779. Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 779. Quần chúng ăn dưa Chương 779. Quần chúng ăn dưa

“Ta vốn mong làm nhàn vân dã hạc, nếu có thể khôi thân phận vương gia nhàn tản vô lo thì đúng là không gì bằng, nếu không được thì ta trở thành thường dân, tự tại vân du tứ hải cũng hay lắm.”

Lời nói của Vũ Văn Loan Phi thấu tình đạt lý vô cùng, Vũ Văn Tụng và Vũ Văn Tuyển nghe vậy mà há hốc miệng, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.

Mọi người đang đàm phán rất mực hoàn thuận và vui vẻ, Văn Nhân Phinh Đình ngồi ở bàn dành cho nữ quyến đang bất giác siết chặt nắm tay.

Nàng ta toát cả mồ hôi lạnh.

Vũ Văn Loan Phi chưa từng nhắc tới ý định này với nàng ta, nam nhân này đúng là ngây thơ quá độ.

Hắn nói giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang, đúng là nói được làm được, vấn đề là triều thần cho phép hay không? Bá tánh có đồng ý hay không?

Hắn để Vũ Văn Tuyển và Vũ Văn Tụng chia nhau cai quản thiên hạ, liệu người ta có chịu tin hay không, ngộ nhỡ kẻ khác lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, nghĩ hắn lấy lui làm tiến, tọa sơn quan hổ đấu thì sao?

Tới khi vuột mất binh quyền, người khác bóp chết hắn cũng dễ dàng như bóp chết một con kiến vậy.

Đến lúc đó phải làm sao!

Thấy phu quân đến tận bây giờ vẫn còn ngây thơ như vậy, Văn Nhân Phinh Đình cũng đến cạn lời!

Bạch Quân Quân cũng không ngờ ý định của nghệ thuật gia lại đơn thuần như vậy, thoái vị nhường hiền gì đó tạm thời không nói, chỉ mỗi chuyện bắt tay chống giặc này thôi cũng đã...

Đương nhiên, ý nghĩ của hắn đúng là rất tốt, dù sao ngũ vương gia cũng là một con cáo già, đúng là nên hiệp lực đánh bại.

Nhưng tiền đề của việc hợp tác là, hắn nhất định phải điều tra rõ ràng thực lực của đối tượng mình định hợp tác cùng, sau đó cũng phải chứng minh cho mọi người thấy tư tưởng cao cả của mình mới được.

Huynh đệ mấy kiếp chẳng liên lạc gì với nhau, thậm chí không lâu trước đây còn đánh nhau sứt đầu mẻ trán, vừa gặp mặt đã rủ bọn hò cùng đi bắt thổ phỉ, sự tín nhiệm còn chưa được thành lập thì lấy đâu ra tự tin để kể vai tác chiến?

Còn nữa, Vũ Văn Tụng coi như không nói tới đi, nàng không hiểu gì về hắn cả.

Nhưng Vũ Văn Tuyển có nhiều nước đi ngầm như vậy, rõ ràng là lập trường không minh bạch. Nếu Vũ Văn Loan Phi tùy tiện tiết lộ kế hoạch của mình, Bạch Quân Quân thật sự khó mà tưởng tượng được hình ảnh kế hoạch này đại thắng.

Đương nhiên, nếu có thể làm theo kế hoạch của Vũ Văn Loan Phi thì không còn gì hơn cả, nhưng… Thế sự vô thường mà.

Mặc dù hai vị “nữ quyến” chẳng xem trọng kế hoặc này chút nào, nhưng ba nam nhân ở trên bàn tiệc cũng đã đạt thành thống nhất với nhau.

Vũ Văn Loan Phi hào hứng kính rượu cho huynh trưởng và đệ đệ của mình, ly nào ly nấy đều mừng vui khôn tả xiết.

“Chúng ta đã nói rõ rồi đó, tới khi vạch ra được kế hoạch tường tận, chúng ta sẽ cùng đem lại cho bách tính một thiên hạ thái bình.”

“Kính thiên hạ!”

“Kính thiên hạ!”

Ba người nâng chén, vẻ mặt vui tươi hớn hở:

“Ta nói này nhị đệ, mẫu phi của ta hàng năm ở trong cung, ta và bà ấy đã nhiều năm không gặp, hiện giờ bà ấy bị phản quân quấy nhiễu, cũng không biết phượng thể có an khang hay không…”

“Hiểu mà hiểu mà, ta hiểu ý của huynh mà, khi trước ta đã nói với các vị thái phi rằng, nếu mọi người muốn được đoàn tụ, vậy thì khi trở về có thể đưa mẫu phi của mình rời đi.”

Vũ Văn Tụng ngơ ngác nhìn Vũ Văn Loan Phi. Tất nhiên, hắn không ngờ Vũ Văn Loan Phi lại làm như vậy.

Suy cho cùng, mẫu phi của hắn chính là con tin duy nhất để Vũ Văn Loan Phi khống chế hắn.

Vũ Văn Loan Phi mỉm cười: “Nếu muốn hợp tác với huynh trưởng, ta tất nhiên sẽ bày tỏ rõ thành ý của mình.”

“Nhị đệ, cảm ơn đệ nhé.” Vũ Văn Tụng chột dạ đáp.

Vũ Văn Tuyển ngồi ở một bên lại chỉ mỉm cười, không nói lời nào.

Vũ Văn Loan Phi cảm nhận được sự cô đơn của Vũ Văn Tuyển, cảm thấy hơi xấu hổ, bèn mở miệng: “Khụ, cửu đệ, tuy rằng rất áy náy, nhưng ta vẫn muốn nói mấy câu, lúc trước khi ta trở lại hoàng cung, mẫu phi của đệ đã…”

“Ta biết, đó không phải lỗi của huynh.” Vũ Văn Tuyển buồn bã trả lời.

“Chuyện gì cơ?” Bạch Quân Quân ngửi ra được thứ để hóng hớt, yên lặng dịch sang bên cạnh Văn Nhân Phinh Đình.

Văn Nhân Phinh Đình: “…”

Nàng ta có cảm giác người này tới đây chỉ để xem náo nhiệt.

Bình Luận (0)
Comment