Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 793 - Chương 793. Ai Cũng Có Sứ Mệnh

Chương 793. Ai cũng có sứ mệnh Chương 793. Ai cũng có sứ mệnh

Những nhà khác đều là nuôi mèo nuôi chó để trông nhà bảo vệ sân vườn, Bạch Quân Quân ngược lại thì hay rồi, lại dùng loại cây thượng cổ này để trông coi nhà.

Nhưng thần thú giữ nhà cây bắt muỗi này quả thực tuyệt vời, ăn rắn, côn trùng, chuột, kiến còn trêu chọc trẻ con.

Làm một cái cây thượng cổ nó không hề có một chút kiêu ngạo nào, Bạch Linh Vũ và Thố Tử thường xuyên bắt côn trùng cho nó ăn, mà lần nào gọi nó cũng theo tiếng mà đến, ăn cái gì cũng vui vẻ.

Kiều chưởng quỹ thấy động tâm, cũng bắt chước cho ăn mấy lần, phát hiện cái cây bắt muỗi này một chút cũng không ghét bỏ, ô ô a a nhai một cách vui vẻ, Kiều chưởng quỹ cuối cùng đã hiểu ra niềm vui thú khi làm vườn làm cỏ, cảm giác mình được chữa lành.

Cho nên nhìn thấy Bạch Quân Quân kéo cây bắt muỗi ra để cho Lý Văn Li dẫn đi, Kiều chưởng quỹ còn có chút không nỡ.

Đương nhiên, chủ yếu nhất là vì rắn rết chuột trên núi Vu Tổ cũng không phải vật bình thường, khắp núi đồi nơi đó đều là côn trùng không sai, nhưng mỗi một con côn trùng đều có kịch độc, kịch độc này không thua gì thạch tín Hạc Đỉnh Hồng, cũng không biết cây bắt muỗi có thể chịu được hay không, ngộ nhỡ bị phá huỷ cây non thì phải làm sao bây giờ.

Bạch Quân Quân xua tay: "Chớ có xem thường cây bắt muỗi này."

"Gào!" Cây bắt muỗi cũng im lặng há hốc mồm, có vẻ như đối với cái gọi là độc trùng này hoàn toàn không thèm để ý.

Chủ nhân gọi nó đi theo hồ ly đi đánh nhau à?

Gào, gào!

Cây bắt muỗi hưng phấn dùng mắt trần cũng có thể thấy.

"..." Mọi người.

Cứ như vậy, mọi người không nỡ nhìn cây bắt muỗi rời đi, nhưng cây bắt muỗi lại hồn nhiên không cảm nhận được nỗi buồn của mọi người, nó vui vẻ vẫy lá cây với mọi người, đi không chút lưu luyến nào.

...

Nói ra thì, đây coi như là lần đầu tiên bọn họ tách nhau ra từ sau khi gặp nhau ở thành Phục Ba.

Ba tỷ đệ Bạch Quân Quân đều đắm chìm trong cảm xúc ly biệt.

Nhưng, Lý Văn Li và A Đao vừa rời đi không bao lâu, Điểm Hồng đã tới nhà.

Bạch Quân Quân kinh ngạc: "Điểm Hồng tiểu tỷ tỷ tại sao lại tới đây?"

"Hàm Anh Vương cho mời, mời Bạch cô nương và Lý công tử tới phủ hoàng tử."

"Vậy được, đi thôi." Bạch Quân Quân gật đầu trực tiếp đi ra bên ngoài.

Bây giờ Điểm Hồng đã quen với việc Bạch Quân Quân không câu nệ tiểu tiết, hiện tại trong phủ xảy ra chuyện lớn, bọn họ quả thực càng nhanh xuất hiện càng tốt.

Có điều Điểm Hồng đang vội đã phát hiện không đúng: "Ách, Lý công tử đâu?"

Dù sao điện hạ đã dặn dò bảo nàng ta cần phải dùng tốc độ nhanh nhất để mời Bạch Quân Quân và Lý Văn Li tới.

Bây giờ chỉ có một mình Bạch cô nương sợ là không tốt lắm.

Bạch Quân Quân thờ ơ khẽ nhún vai: "Hắn có việc ra ngoài, một mình ta đi cũng thế."

"Ây… được rồi." Điểm Hồng cũng đành chịu.

Bạch Quân Quân đến phủ hoàng tử, chỉ thấy khách khứa đại thần quan sai đủ loại ngồi đầy trong sảnh.

Chắc hẳn đây đều là cao thủ hình cảnh ở Hoàng Đô, tất cả đều vì cùng một sự kiện mà đến.

Nhưng kỳ quái là tất cả mọi người ở đại sảnh, Vũ Văn Loan Phi lại không thấy tăm hơi.

Lúc này mọi người đang chờ kiến giá thì lại thấy có một tiểu cô nương tiến đến, cũng có chút kỳ quái.

Nhưng thấy rõ là Điểm Hồng cô nương dẫn đường, mọi người đã bình thường trở lại.

Chắc hẳn vị này là bạn thân chốn khuê phòng của vương phi, không giống như bọn họ không phải cùng một lộ trình với bọn họ.

Mọi người tự giác thấy rõ chân tướng, không quá để ý.

Ai ngờ Điểm Hồng lại dẫn thẳng Bạch Quân Quân đến thư phòng.

Lúc này, Vũ Văn Loan Phi đang ở thư phòng nghe nội vệ, đám bộ khoái báo cáo điều tra, đang nghe đến phát cáu thì Bạch Quân Quân đến rồi.

Bởi vì mấy người Bạch Quân Quân đã tiêu diệt hai cứ điểm chùa Pháp Hoa và tổng bộ Thiên Lí, lúc này Vũ Văn Loan Phi đối với đám Bạch Quân Quân thực sự là có chút ỷ lại không có thuốc chữa.

Cho nên cho dù hắn đang chìm trong vẻ buồn rầu thê lương, nhìn thấy Bạch Quân Quân cũng lập tức tươi cười rạng rỡ.

"Quân Quân cô nương ngươi đã tới rồi. Ôi chao, ai, ôi, Văn Li huynh đâu?"

"Hắn có việc phải đi xa rồi."

Bình Luận (0)
Comment