Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 84 - Chương 84. Khổng Dung Nhường Trứng

Chương 84. Khổng Dung nhường trứng Chương 84. Khổng Dung nhường trứng

Mọi người đều nói gia chủ Bạch Dương thị cố gắng hết sức cùng hi sinh cho tổ quốc với thiên tử, không hổ là sĩ tộc đệ nhất thiên hạ, trên không làm thất vọng thiên tử, dưới đúng với bản thân.

Nhưng con cháu Bạch Dương thị chạy trốn ở bên ngoài lại không muốn tin vào điều đó.

Dù sao gia chủ ngã, bọn họ không còn người dẫn dắt nữa, cuối cùng chỉ có cây đổ bầy khỉ tan thôi.

Nhưng mà chân tướng đúng thật là như thế.

Theo tin gia chủ hi sinh cho tổ quốc truyền đến, dòng thứ gia tốc với môn khách rối rít rời khỏi, nhân lúc loạn lạc lấy đi lượng lớn tiền tài.

Rồi trong quãng đường trắc trở, dòng chính của Bạch Dương thị lần lượt gặp phải bị thương nặng cùng với cướp bóc.

Tới cuối cùng chỉ còn lại ba người là tỷ đệ Bạch Quân Quân.

Cho nên khi lần nữa nhìn thấy xe ngựa gia tộc, Bạch Táp Táp không thể không kích động.

Nghe Bạch Táp Táp nói như vậy, Bạch Quân Quân cũng thấy tò mò với người trong xe ngựa.

Không biết đây là chi thứ nào hoặc tiểu sĩ tộc nào của Bạch Dương thị đang dùng xe ngựa, hay là người bên trong chỉ đơn thuần là nhặt được xe ngựa trên đường.

Nhưng nhìn con ngựa này không giống như người lưu lạc bên ngoài, dẫu gì ở nơi này nạn đói thường xuyên, nếu mọi người nhìn thấy ở dã ngoại có dựa thì đã chia ra làm đồ ăn từ mấy trăm năm trước rồi.

Chỉ có thể nói là con ngựa này vẫn luôn đi theo chủ xe.

Nhưng mà, ký hiệu gia tộc cũng được phân theo cấp bậc, ký hiệu giống vậy chỉ có dòng chính mới có thể sử dụng.

Người này có thể luôn mang theo chiếc xe ngựa này, thì chứng tỏ có quan hệ với dòng chính.

Nhưng mà, người bên trong từ đầu chí cuối lại không lộ diện.

Nàng lại càng cảm thấy kỳ quái hơn nữa.

Vốn dĩ chuyện hai tỷ muội nhìn chằm chằm xe ngựa người ta là rất thất lễ, nhưng tất cả mọi người ở khu sạch sẽ đều đang lén đánh giá nó, có bọn họ che chắn, ngược lại không nhìn thì còn kỳ hơn.

Nên mấy tỷ đệ phát hiện ra bí mật lớn cũng không khiến người khác chú ý.

Trong khi tỷ muội Bạch gia đang đánh giá xe ngựa to xa hoa của người khác thì, Lưu thị đã bắt đầu nhóm lửa nấu cơm.

Bây giờ Tiểu Sơn với Bạch Linh Vũ chẳng quan tâm xe ngựa to gì nữa, cũng mặc kệ cha với mấy thúc thúc đi đâu rồi, bọn họ chỉ trông trông ngóng ngóng trứng chim trong tay Lưu thị mà thôi.

Vì giấu tai mắt của người khác nên Lưu thị vẫn dùng ống trúc nấu nấm, nhân lúc người khác không chú ý mới lén ném mười quả trứng chim vào.

Hai tiểu hài tử cứ mãi ngồi chờ đợi trứng chim ra lò.

Trứng tim là Bạch Quân Quân đổi về được, nên Lưu thị cho ba tỷ đệ Bạch gia mỗi người hai trứng, bốn quả còn lại để cho Tiểu Sơn, lão Khâu thúc, với lão nhị, lão tam.

Hai vợ chồng họ không nỡ ăn.

Bạch Linh Vũ với Bạch Táp Táp thấy Lưu thị và Khâu đại không có, nên rất hiểu chuyện đưa trứng chim của mình ra.

Lưu thị thấy thế liên tục xua tay: “Mấy đứa ăn đi, chúng ta không thích ăn cái này.”

“Ă đi.” Bạch Táp Táp hào phóng nhét vào trong tay Lưu thị.

Đối với hai tiểu hài nhi, thiện ý của Khâu gia cho họ không phải thứ một quả trứng chim có thể so sánh được.

So với bên này hòa thuận, vui vẻ, khiêm nhường thì phía bên Bạch Quân Quân không có để ý như vậy.

Bạch Quân Quân đã quen với hình thức kẻ mạnh ở mạt thế có thể nhận được nhiều đồ ăn, cho nên khi Lưu thị chia cho nàng hai quả trứng, nàng cũng không thấy có gì sai.

Nhưng mà chờ đến khi Bạch Táp Táp với Bạch Linh Vũ ở trước mặt nàng diễn vở Khổng Dung nhường lê (1) người thật thì hai quả trứng chim trong tay Bạch Quân Quân bỗng trở nên nóng phỏng tay.

(1)Thời xưa, có cậu bé tên là Khổng Dung, khi ông nhường quả lê vào bốn tuổi, đã nhường quả lê to hơn cho anh mình, còn mình nhận lấy quả nhỏ.

Nàng chẹp chẹp miệng, đấu tranh mãi mới đưa một quả trứng chim cho Bạch Linh Vũ.

Bạch Linh Vũ được trưởng tỷ thưởng cho thì vui mừng khôn xiết, nhưng hắn biết mình không thể nhận lấy, nên vô cùng ngoan ngoãn đẩy quả trứng còn lại cho nàng.

Bạch Quân Quân nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái, cao thâm nói: “Trưởng tỷ cho, không được tù chối.”

Đã lâu lắm rồi Bạch Linh Vũ không thấy trưởng tỷ lộ ra vẻ uy nghi như vậy, nên không nén được uất ức mếu máo, không dám phản kháng nữa.

Trong lúc Bạch gia tỷ tỷ khiêm tốn nhường trứng cho nhau, A Đao với lão Tăng cùng nở nụ cười nói phải xuất phát rồi.

Bình Luận (0)
Comment