Có điều bây giờ Bạch Quân Quân cũng không quản được nhiều chuyện như vậy, tu bổ căn phòng này là việc nhỏ, chữa khỏi cho hồ ly mới là chuyện lớn.
Nàng bóp ngón tay của hồ ly, dùng phương pháp vật lý trị liệu ép một phần máu độc ra bên ngoài, sau đó sử dụng dị năng bảo vệ trái tim của hồ ly, loại bỏ phần độc tố chưa chuyển hóa trong cơ thể, sau đó phân hóa độc tố đã chuyển hóa thành nhiều mảnh, sau đó nuốt vào người.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, chẳng biết trời đã tối từ lúc nào, cuối cùng trái tim của hồ ly cũng đã khôi phục lại như thường.
Bạch Quân Quân dùng dị năng của mình bảo vệ cho trái tim của hồ ly, tránh cho những nơi khác bị độc tố xâm nhập, sau đó mới chậm rãi mở mắt.
Lúc này ở bên ngoài, bất kể là người may vá, người làm xưởng hay người tìm thảo dược đều đã quay về, ai nấy đều nhìn về phía căn phòng bằng ánh mắt vô cùng mong ngóng.
Khi nãy lúc mọi người ăn trưa, Bạch Quân Quân không ra ngoài, hiện giờ cơm tối đã tươm tất đâu vào đấy, nhưng vẫn chưa thấy Bạch Quân Quân ra ngoài.
Cho dù là thần y, nhưng nhốt mình trong phòng lâu như vậy rồi, cũng nên ra ngoài hít thở chút khí trời chứ, ấy thế mà Quân Quân lại chẳng để bọn họ phát hiện ra chút động tĩnh nào, như thể trong căn phòng ấy chẳng có ai cả.
“Y thuật của Quân Quân thế nào?”
Cuối cùng Sơn Hải cũng mở lời hỏi về vấn đề này.
“…”
Đan Hạc liếc ông ấy một cái, vẻ mặt khá phức tạp: Bây giờ mới chịu hỏi, đã bảo không ổn mà ông không chịu tin.
ông ấy đang định nói đỡ cho đồ đệ của mình, thì A Đao ngồi bên cạnh đã cướp lời: “Y thuật của tiểu thư rất tốt, trên đời này không có ai mà nàng ta không thể cứu sống, ngoại trừ người chết mà thôi.”
“!” Sơn Hải kinh ngạc: “Lợi hại như vậy sao?”
“?” Đan Hạc tiên sinh cũng tỏ vẻ khó tin.
“Thật mà, trong từng ấy năm chạy nạn, tiểu thư đã cứu vô số người.” A Đao trả lời chắc như đinh đóng cột.
Sau đó kể lại chuyện ở An Huyện, Bạch Quân Quân giải quyết chuyện phản đồ Vu Tổ Sơn hạ cổ trùng lên bá tánh trong huyện.
Nghe được câu chuyện thần kỳ này, hai lão già vô cùng kinh ngạc.
Hai thị nữ nhỏ tuổi đi theo Vu Noãn cũng gật đầu xác nhận.
“Danh sư xuất cao đồ, Đan Hạc tiên sinh dạy thật là tốt.” Sơn Hải tiên sinh đột nhiên giơ ngón cái ra tán thưởng với ông ấy.
“…”
Đan Hạc tiên sinh: Không phải, ta đâu có.
Nha đầu thối Thập Nhất kia rốt cuộc đã bái ai làm thầy hả?
Giữa bầu không khí ngượng ngùng này, cánh cửa nhà chính cũng được mở ra.
Bạch Quân Quân vẫn đứng trong phòng, vừa lau mồ hôi vừa thò đầu ra: “Có gì ăn không?”
Mọi người: “…”
Rõ ràng nha đầu Thập Nhất trong lời đồn là người oai phong như vậy, ấy thế mà nàng vừa xuất hiện, mở miệng ngậm miệng đều là hỏi chuyện ăn uống.
Chỉ có A Đao hiểu rõ tính cách của nàng gật đầu trả lời: “Sáp có rồi đây.”
A Đao nói xong câu này, thị nữ cũng nhanh nhẹn mang tới cho nàng một chén canh gà từ phòng bếp xa hoa kia.
“Đây là gà rừng mà A Đao bắt.”
Tuy không có cơm gạo gì, nhưng A Đao là một cao thủ săn bắn, đi ra ngoài một chuyến, hắn đã bắt được rất nhiều gà rừng và thỏ hoang, hơn nữa chỗ của bọn họ còn có cả hồ Bích Đàm rộng lớn, sợ gì bên trong không có cá to béo chắc thịt, nói tóm lại, mọi người ở đây đều không cần phải lo tới vấn đề ăn uống.
Tuy rằng điều duy nhất khiến bọn họ tiếc nuối là không có dầu, muối, tương, dấm, nhưng có thịt cá để mà ăn đã là tốt lắm rồi!
Bạch Quân Quân thoáng nhìn đồ ăn trước mắt, bắt đầu cảm thấy ngại ngùng.
Không gian của nàng chẳng có gì nhiều nhưng gia vị là chất thành đống dùng mãi chẳng hết!
Vừa nãy bận chăm sóc hồ ly, nàng đã quên lấy mấy thứ đó ra đưa cho mọi người.
Bạch Quân Quân cảm thấy khá xấu hổ, thầm nghĩ lát nữa sẽ lén lấy đồ ra cho mọi người.
Nhưng giờ đây có đồ để mà ăn đã là tốt lắm rồi, vậy nên nàng vội nhận lấy đồ ăn bọn họ chuẩn bị cho, sau đó vào trong phòng.
Đám thị nữ bận bịu chuẩn bị đồ ăn thức uống, Đan Hạc tiên sinh và những người còn lại đi vào bên trong xem tình hình của hồ ly.
HIện giờ chỗ máu độc của Lý Văn Li trước giường vẫn còn chưa được lau dọn sạch sẽ, chất độc này đã ăn mòn sàn gỗ, tạo thành một vết lõm sâu hoắm, khiến người ta nhìn mà rợn cả người.
Mọi người đang kinh hồn bạt vía, Đan Hạc tiên sinh đã ngồi xuống bên cạnh hồ ly bắt mạnh cho hắn.